Trương Thiên dùng châm đâm vào ***** **, sau đó truyền thêm một chút linh khí.
Nháy mắt, đầu óc cung chủ trở nên trống rỗng, cảm nhận được thiên nhiên trong lòng cùng cảm giác tự do tự tại kỳ diệu.
Da dầu tê dại, cơ thể duỗi ra…
Không khó chịu, tuyệt đối không hề khó chịu một chút nào!
Cung chủ cũng không biết là cảm giác gì, tóm lại từ trước đến nay chưa từng cảm thấy tinh thần và cơ thể sảng khoái như thế này!
Khoảng nửa phút sau, cung chủ không nhịn được thở dốc một tiếng, sau đó sống lại.
Trương Thiên sau khi châm một kim, vẫn luôn nghiêng đầu sang một bên, không dám nhìn thẳng vào cung chủ, tránh tai bay vạ gió.
Suýt!
Trương Thien chủ yếu vẫn là sợ đan điền đau, còn cần tu luyện…
Sau khi cung chủ sống lại, cảm giác bản thân mình giống như tan ra thành nhiều mảnh, cảm giác bỏng rát trước đây đã biến mất, thay vào đó là một cảm giác thỏa mãn cả về thể xác lẫn tinh thần.
“Cái này thật quá kì lạ…” Cung chủ nói thầm.
Cô nhìn về phía Trương Thiên, đột nhiên cảm thấy có chút khó xử bởi tư thế ngồi của mình!
Cung chủ rút ngân châm trên người mình ném xuống đất, dường như cảm thấy xấu hổ liền che lại mấy chỗ: “Sức khỏe của bản cung đã không còn gì đáng ngại nữa rồi, bản cung đi tắm trước!”
Đạp đạp!
Rời đi với đôi chân trần!
Trương Thiên cười trộm…
Cung chủ như thế này chính là do nhiều năm chưa cảm nhận được cảm giác suиɠ sướиɠ, nhất định là đang rất hài lòng thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132719/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.