Cung chủ cảm thán: “Chiếc giường này thoải mái quá!”
Trương Thiên ngẩn ngơ tại chỗ!
“Này cung chủ, cô nhịn đi được không?”
“Nam nữ thụ thụ bất thân, chúng ta ở cùng một phòng đã là đại kỵ rồi, cô còn muốn lăn cùng một chiếc giường với tôi à?”
Cung chủ hoàn toàn không để ý đến Trương Thiên, hơn nữa cô cũng không biết lăn giường có ý nghĩa sâu xa gì.
Cô ta ngồi dậy, vỗ vỗ giường: “Trương Thiên, chiếc giường này rất thoải mái, có thể cho bản cung mang một chiếc về phái Di Âm không?”
Cung chủ khẽ nhíu mày, bày vẻ đáng thương.
Trương Thiên cũng sẽ không giúp người khác hoàn thành nguyện vọng đâu: “Cô nghĩ nó đẹp, có thể khiêng đi được, thế thì cô tự khiêng một chiếc lớn như vậy về đi!”
Cung chủ méo miệng, vẻ mặt lại trở về lạnh lùng.
Muốn vác một thứ đồ to như vậy, có vẻ cũng không thực tế…
Trương Thiên lạnh giọng cười trộm: “Cung chủ, hay tôi đưa cô đi mua một bộ quần áo để tắm giặt nhé!”
“Hiện giờ tôi có cách xa hai mét cũng cảm thấy người cô quá hôi!”
Trước đó đã nói rồi, cũng chủ không có quần áo để thay, chỉ có thể mua!
Dù sao thì ngày mai cung chủ Sơ Âm ra ngoài giao dịch, cũng không thể mặc áo sa này.
Cung chủ nhíu mày, ngửi đồ trên người mình, hoàn toàn không cảm thấy mùi gì khác thường: “Anh nói linh tinh cái gì thế? Quần áo của ban cung hôi chỗ nào?
Trương Thiên khinh bỉ nhìn cô, nếu không thì cô cứ thử tích trữ mười đến hai mươi ngày đi?
Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132713/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.