Cung chủ chớp chớp mắt, định thần lại: “Ưm… bản cung không có ý đó!”
Vừa nãy cô phát hiện bản thân mình nói cũng có phần quá đáng, đan dược này nhà người ta dùng để cứu chủ, mà bản thân mình lại nói không đáng giá đem đi cứu người…
“Vừa nãy ăn nói bậy bạ, mong ông Quách thông cảm!”
“Chỉ là đan dược này cũng khác quan trọng với bản cung, vì vậy nhất thời nóng ruột nên mới mạo phạm…”
Trương Thiên nhíu mày, hỏi: “Ồ?”
“Viên Đại Hồn Đan rất có ích đối với người tu luyện võ đạo, còn tương đối quan trọng với cung chủ, khó trách cung chủ cũng muốn nó để nâng cao thực lực?”
Cung chủ nhíu mày: “Bản cung không có ích kỷ như anh nghĩ đâu…”
“Tóm lại thì chính là có ích đối với bản cung!”
Trương Thiên híp mắt cười: “Đáng tiếc nó không có duyên với cung chủ, đây là dùng cho ngày mai tôi đi cứu người!”
Quách Dũng cũng phụ họa, nói: “Đúng đúng, viên Đại Hồn Đan này phải dùng để cứu ông chủ Tề Lương…”
Cung chủ thở dài, chán nản gật đầu.
Đã định trước không có duyên với viên Đại Hồn Đan!
Vèo!
Trương Thiên trở tay, liền đặt Đại Hồn Đan vào trong nhẫn thu nạp của mình.
Chiếc hộp nhung kia biến mất, Quách Dũng hoảng sợ kiểm tra trên dưới: “Ông Trương, Đại Hồn Đan đâu rồi?”
Cung chủ cũng há hốc mồm, nhìn trái nhìn phải: “Đồ đâu?”
Trương Thiên nghiên đầu: “Yên tâm, tôi đã cất Đại Hồn Đan rồi, chỉ có điều tốc độ tôi cất nó mọi người không nhìn kĩ thôi.”
Quách Dũng thời phào nhẹ nhõm, vỗ ngực: “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132711/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.