Trương Thiên nhận điện thoại xong, bàn giao xong việc thì liền thu dọn đồ xuất phát.
Dù sao Tần Lương còn ở trong tay bọn cướp, chuyện kéo dài cũng không được…
Cung chủ cũng đi theo bên cạnh Trương Thiên!
“Không mang thứ gì đi sao? Hai tay trống trơn vậy?” Trương Thiên ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi.
“Ừm!” Cung chủ lạnh giọng đáp.
Trương Thiên nhíu mày: “Cứ như vậy đi ư?”
Đối mặt với nghi ngờ một lần nữa, cung chủ phiền chán nói: “Bản cung cứ như vậy mà đi ra ngoài thôi, chẳng lẽ còn muốn bản cung mang quà tới cửa ư?”
“Tôi nói cho anh biết, bản cung sẽ không đạo đức giả với người khác đâu!”
Trương Thiên hoàn toàn cạn lời rồi, trầm giọng nói: “Cung chủ, tôi không cần cô tặng quà… Tôi chỉ là muốn nói với cung chủ, tốt xấu gì thì cô cũng phải mang quần áo để tắm giặt chứ.”
“Tôi biết phụ nữ phái Di Âm các cô xinh đẹp trời sinh, mấy thứ sữa rửa mặt kem dưỡng da đồ trang điểm không cần dùng, nhưng quần áo chắc chắn không muốn thay đó chứ?”
“Chẳng lẽ mấy cô không biết bẩn sao? Ý tôi nói là quần áo…”
Cung chủ tưởng rằng thứ mà Trương Thiên nói chính là tặng quà đền đáp, không ngờ là quan tâm đến quần áo.
Cô có chút xấu hổ mặt đỏ: “Ơ…”
“Nói thật thù chuyến đi xa này của bản cung thật không ngờ sẽ đi lâu như vậy, cho nên quần áo tắm rửa gì đó đều không có mang…”
Trương Thiên mắt lạnh: “Vậy cô đừng đi nữa, quần áo cũng không có để mặt, điều này khó chịu lắm!”
Cung chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132705/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.