Sở dĩ Trương Thiên tức giận và bởi vì căn phòng trước mắt này.
Vốn tưởng rằng trên đỉnh núi cao nhất nhất định sẽ có một căn phòng sang trọng kiểu cung điện, nhưng vạn vạn không thể ngờ tới căn phòng xuất hiện trước mắt Trương Thiên còn không bằng cả một căn phòng xây dở.
Căn phòng hơi tàn tạ, mái nhà còn không phải là mái ngói, mà là dùng rơm rạ lợp lại, chẳng khác gì một cái chuồng bò.
Từ ngoài nhìn vào thật sự không thể nào chịu nổi.
Chỗ ở như này, sao Trương Thiên không tức giận cho được?
Trương Thiên đen mặt, mở cửa, bên trong đèn đuốc sáng trưng đồ dùng gia dụng duy nhất chỉ có một cái giường và một cái bàn.
Trên bàn còn có nước trà, giường đệm nhìn rất sạch sẽ!
Trừ hai cái này ra, thì hoàn toàn không còn bất cứ thứ gì khác…
Vũ Viêm quả nhiên sắp xếp rất đơn giản ngăn nắp, căn phòng này không phải chỉ có mỗi cái giường là có thể dùng được sao?
Trương Thiên đen mặt nói: “Quả nhiên là phòng sang trọng, thật sự là tiếp đãi ‘quá đặc biệt’!”
Lúc này, một đệ tử dọn dẹp phòng ốc đi ra: “Hoan nghênh thần tượng Trương Thiên, đây chính là căn phòng tông chủ Vũ Viêm bảo chúng tôi chuẩn bị cho anh…”
Đệ tử kia nói xong, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, cô ấy bổ sung thêm một câu: “Thần tượng Trương Thiên, tôi cũng không ngờ tông chủ lại sắp xếp cho hai người ở chỗ này.”
“Ở đây buổi tối rất lạnh, hơn nữa gió còn rất to, căn phòng này cũng không được chắc chắn!”
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132702/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.