Hôm qua Tô Mộc Phong tham gia thi đấu cờ lệnh, một hồi bị đánh ngất xỉu, nghe nói hôm nay lúc các trưởng lão xuất chiến, Tô Mộc Phong vẫn còn chưa tỉnh lại, Trương Thiên đương nhiên quan tâm cậu ta đầu tiên.
Mọi người ở trong đại điện không ai lên tiếng, Trương Thiên nhíu mày: “Sao vậy? Không phải là Tô Mộc Phong đã xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?”
“Ha ha, lão đại, anh cũng quá coi thường em rồi. Em có thể có chuyện gì được cơ chứ!”
Đại điện rộng lớn vang lên một giọng nam cao vút và mạnh mẽ, Tô Mộc Phong cũng từ bên trong bước ra!
Trương Thiên quan sát một chút, cả người tràn trề sinh lực nhảy nhót, chắc hẳn không có vấn đề gì cả!
“Quái lạ, cậu không có chuyện gì, sao đại điện lại quạnh quẽ như này? Người khác nhìn vào còn tưởng có tang sự đấy!” Trương Thiên giễu cợt.
Vũ Viêm bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Cút, anh nói ai đang làm tang sự? Chỗ này đường đường là đại điện phái Càn Võ chúng ta!”
Cung chủ nhìn, cảm nhận được uy áp của cường giả!
Vũ Viêm này có quyền uy rất lớn ở Cửu Châu, hơn nữa thực lực cũng vô cùng kinh người, cung chủ Sơ Âm cũng phải kính ba phần!
Cho nên cung chủ có chút kinh sợ!
Thế nhưng Trương Thiên và Tô Mộc Phong hai người bọn họ căn bản không thèm để ý đến…
“Dừng, ông già, chỉ nói ông đôi câu, ông có cần thiết phải như thế không?” Trương Thiên nở một nụ cười khinh bỉ.
Tô Mộc Phong là đệ tử truyền thừa sau cùng, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132700/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.