Chỗ ngồi của Mộ Ảnh môn, Nam Cung Xuyên không nhúc nhích, Nam Cung Chính cũng đó!
Nhưng người ở ghế chủ vị lại không…
Không sai, người bay từ Mộ Ảnh môn xuống chính là Gia Cát Khải.
Trong nháy mắt bóng người Gia Cát Khải đã đứng trên võ đài, tốc độ này quá nhanh.
Lông mày Trương Thiên nhíu lại: “Có chút thú vị!”
Cho dù là Nam Cung Xuyên hay là Nam Cung Chính, thực lực của hai người họ cũng chỉ là siêu Thần Cấp cường giả, Trương Thiên gϊếŧ họ là hoàn toàn chắc chắn…
Trước mắt thì thực lực của Gia Cát Khải vẫn là ẩn số, nhưng với tốc độ vừa nãy của anh ta, anh có thể kết luận là không tầm thường!
“Cũng là một cường giả tu luyện luyện hóa sao? Tôi thật sự rất tò mò người dùng vật này tu luyện, sẽ có thực lực ra sao…” Trương Thiên thầm nghĩ trong đầu.
Nhân viên cuộc thi đánh giá Gia Cát Khải, truy hỏi: “Môn chủ Gia Cát Khải, ngài. . . Xuất chiến?”
Gia Cát Khải quay lại: “Có vấn đề gì sao?”
Người thi đấu phải từ bốn mươi tuổi trở xuống, khuôn mặt Gia Cát Khải thần bí, rất khó để nhìn ra tuổi tác…
“Đợi chút, chúng tôi kiểm tra lại.” Nhân viên cuộc thi nhanh chóng đo lường tuổi tác của Gia Cát Khải.
Phía dưới, đều là tiếng thảo luận.
“Cái gì? Môn chủ của Mộ Ảnh môn xuất chiến?”
“Lại là một người quan trọng xuất chiến sao?”
“Mẹ ơi, xem ra họ cảm thấy hai anh em Nam Cung Xuyên không đủ thực lực, vì thế nên môn chủ mới phải xuất chiến.”
“Lẽ nào thực lực của môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132688/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.