Chương trước
Chương sau
Người của phái Di Âm nghe giọng nói đó thì sôi nổi quay đầu nhìn về phía người tới, lập tức cau mày lại.
Bộ quần áo phục sức của người này mang phong cách đặc sắc của phái Di Âm, trên mặt cũng đeo khăn che mặt, một bộ đồ lụa trắng làm tôn lên vẻ tiên khí của người này.
Có thể nói như vầy, trừ vòng ngực nhỏ một chút, nhìn chung cũng không tệ lắm.
Không thể phủ nhận, vừa nhìn có thể nhận định đây là người của phái Di Âm!
Nhưng các đệ tử phái Di Âm vẫn không khỏi nghi ngờ, thậm chí có chút thù địch.
“Cung chủ, đệ tử này là ai?”
“Sao cô ta còn mặc quần áo của cung chủ phái Di Âm…”
“Đệ tử này dám vô lễ như thế à?”
“Chỉ có thể là cung chủ hoặc truyền nhân mới có thể dùng loại hình thức giới hạn có vân mây màu trắng này, cô thật hỗn xược!”
Các đệ tử bắt đầu quở trách!
Hả?
Quần áo của phái Di Âm còn có ý nghĩa như vậy sao?
Người tới sửa sang lại suy nghĩ một chút, sau đó phát ra giọng nữ: “Các vị trưởng lão, các sư muội, quần áo vân mây tôi mặc đều do cung chủ ban cho, xin hỏi có coi là hỗn xược không?”
“Là đặc biệt chuẩn bị vì trận chiến hôm nay!”
Đại trưởng lão phái Di Âm nói thầm: “Cung chủ cho phép à?”
“Là chuẩn bị vì trận chiến hôm nay sao?”
“Ồ? Sư tỷ này chính là đệ tử mà cung chủ nói sẽ thay sư tỷ Lam Thư xuất chiến.”
“Là như vậy sao cung chủ?” Nhị trưởng lão quay đầu nhìn về phía cung chủ: “Đều là do ngài an bài?”
Mọi người nhìn về phía cung chủ Sơ Âm!
Lúc này vẻ mặt cung chủ Sơ Âm rất nghiêm túc, cô ta tập trung đánh giá người tới.
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ quần áo mà người này mặc, đây không phải bộ đồ mà mình mặc hôm qua, vừa rồi còn cho Trương Thiên mượn hay sao?
“Người này là sư muội của Trương Thiên? Không phải Trương Thiên tự mình xuất chiến sao?”
Lúc cung chủ mang đầy nghi ngờ trong lòng, nhíu mày nhìn khuôn mặt người tới, mãi đến khi đối diện ánh mắt người nọ…
“Đây không phải là?”
Mọi người nghiêm túc đợi cung chủ phái Di Âm đáp lại, nhưng không ngờ cô ta không giận mà cười, còn lộ ra nụ cười làm cong cong khoé mắt, cách khăn che mặt cũng có thể làm mọi người cảm nhận được.
Đối với đệ tử phái Di Âm, điều này thật sự đáng ngạc nhiên.
Các cô từng nhìn thấy nụ cười vui vẻ của cung chủ sao?
Cả đời cung chủ Sơ Âm đều hoạt động trong phái Di Âm, không có bạn bè, hơn nữa quanh người đều là phụ nữ, hiển nhiên không có chuyện gì có thể làm cô ta cảm thấy vui sướng.
Nhưng người đệ tử xuất hiện trước mắt lại làm cô ta nhịn không được mà bật cười.
Người này trừ Trương Thiên giả gái thì có thể là ai nữa?
Trương Thiên thật sự chịu mặc đồ nữ đến, cung chủ có chút không nhịn được!
Ánh mắt Trương Thiên tối tăm, cắn răng đổi giọng, nói: “Cung chủ, mọi người đều đang chờ cô đáp kìa, có phải cô an bài hay không?”
Anh trừng mắt nhìn cung chủ!
Cung chủ nghe Trương Thiên nói vậy thì lập tức thu ý cười lại, lạnh nhạt nói: “Đúng, cô ấy chính là đệ tử đại diện phái Di Âm chúng ta xuất chiến!”
“Quần áo hôm nay của cô ấy cũng là ý chỉ của tôi.”
Các đệ tử và bọn Lam Thư đều kinh ngạc nói: “Thì ra là sư tỷ xuất chiến?”
“À, là an bài của cung chủ!”
“Tôi đã nói mà, sao lại có đệ tử dám xúc phạm đến cung chủ.”
“Nhưng sư tỷ này là ai vậy? Sao tôi chưa từng nhìn thấy trong tông chúng ta!”
Đại trưởng lão cũng nghi ngờ: “Cung chủ, vì sao tôi chưa từng gặp qua đệ tử này?”
“Cung chủ, cô ấy đại diện cho phái Di Âm chúng ta sao? Thực lực của cô ấy cao hơn Lam Thư à?” Nhị trưởng lão gặn hỏi.
Cung chủ Sơ Âm: “Cái này…”
Đối mặt một loạt câu hỏi, cung chủ cũng không biết đáp lại thế nào, cô ta cũng chưa từng nói dối.
Trương Thiên: “Tôi là đệ tử được cung chủ kèm cặp bí mật dạy dỗ, thường đều tu luyện trong phòng của cung chủ vào buổi tối, mục đích là để làm át chủ bài nhằm ứng phó cuộc thi giành Hào Long lệnh.”
“Là như vậy đúng không, cung chủ?”
Kèm cặp?
Buổi tối tu luyện trong phòng mình?
Nếu là phụ nữ thật thì không sao cả, nhưng nghĩ đến người này là Trương Thiên…
Sắc mặt cung chủ Sơ Âm trầm xuống, nam nữ thụ thụ bất thân, đêm hôm khuya khoắt còn ở chung một phòng?
Cái này không phải đang giở trò với mình sao?
Nhưng cung chủ cũng không dám tức giận, đành gật đầu đáp lại bọn đại trưởng lão: “Đúng vậy!”
Nhìn dáng vẻ không làm gì được của cung chủ, Trương Thiên đắc ý cười.
Lúc này, người của phái Di Âm mới hiểu ra.
“Thì ra là đệ tử được cung chủ bí mật dạy dỗ.”
“Chuyên ứng phó cuộc thi giành Hào Long lệnh sao, xem ra cung chủ sớm đã có chuẩn bị!”
“Vẫn là cung chủ suy nghĩ toàn diện, cũng không biết thực lực của vị sư tỷ này ở cảnh giới nào nữa?”
“Chắc là vượt qua sư tỷ Lam Thư rồi!”
Đại trưởng lão gật đầu: “Thì ra cung chủ còn giấu chiêu này.”
Tam trưởng lão: “Không biết tên tuổi của đệ tử này là gì?”
Cung chủ nhìn về phía Trương Thiên…
Trương Thiên nhếch khóe miệng, âm hiểm cười: “Xin trả lời trưởng lão, tôi có họ kép là Thượng Sơ, tên một chữ Nhân!”
“Mọi người gọi tôi là Tiểu Nhân cũng được, nhưng tôi càng thích được gọi tên đầy đủ.”
Họ: Thượng Sơ, tên: Nhân?
Thượng Sơ Nhân? Thượng Sơ Âm?
Bụng dạ của Trương Thiên này thật là.
Nhưng những trưởng lão và đệ tử kia không cảm thấy có gì không đúng, dù sao họ cũng quen gọi cô ta là cung chủ, không để ý đến từ đồng âm này.
Đại trưởng lão còn cười vui, nói: “À, vậy tức là Thượng Sơ Nhân, tên này dễ nghe!”
Tam trưởng lão gật đầu: “Đúng vậy, cái tên con gái thật đẹp.”
Các sư muội đều đang gọi: “Chào sư tỷ Tiểu Nhân, chào sư tỷ Thượng Sơ Nhân.”
“Ha, tốt tốt, chào mọi người…” Trương Thiên cười xấu xa.
Chỉ có sắc mặt cung chủ biến thành màu đen, cô ta nghe cái tên này thì có cảm giác mình bị xúc phạm, giận sôi máu, nhưng lại không cách nào trút ra!
Nhưng khi cô ta nhìn về phía Trương Thiên, vẫn lộ ra nụ cười vui vẻ.
Cô ta không ngờ Trương Thiên lại bỏ qua sĩ diện đàn ông, mặc một bộ đồ nữ mà xuất hiện, điều này giúp cô ta và phái Di Âm không bị mất mặt trước người của Cửu Châu.
Còn về phần Trương Thiên…
Anh thật sự không muốn mặc đồ nữ, làm vậy thật sự hủy hoại hình tượng.
Nhưng nghĩ đến phái Di Âm thật sự để một người đàn ông xuất chiến cũng không ổn, quả thật làm tổn hại mặt mũi của cung chủ.
Quan trọng nhất chính là, cách ăn mặc này của anh có thể xóa bỏ nghi ngờ của tám tông môn mạnh nhất, đồng thời còn có thể che lấp thân phận của mình, cớ sao không làm?
Coi như nể mặt cung chủ!
Thấy cung chủ thỉnh thoảng mang theo ý cười liếc nhìn đánh giá Trương Thiên một chút.
Dám cười tôi à?
Trương Thiên cố ý nâng áo lụa lên hít sâu, cảm nhận mùi hương ở trước mặt cung chủ.
Cung chủ lập tức ngại ngùng dời tầm mắt đi, trong lòng có chút khinh bỉ, rốt cuộc bộ quần áo trên người Trương Thiên là cô ta mặc hôm qua, trên đó có mùi thơm cơ thể của cô ta, làm như vậy giống như trộm ngửi trên người mình vậy.

Sau khi đại trưởng lão Càn Võ tông bước xuống, có nghĩa là cuộc thi chính thức bắt đầu.
Cuộc thi Hào Long lệnh lần này áp dụng hình thức khiêu chiến võ đài.
Người lên sân khấu đầu tiên chính là chủ võ đài, sau đó theo thứ tự khiêu chiến các tông môn mạnh nhất.
Thua thì bị đào thải, người thắng có thể tùy ý lựa chọn đối thủ tiếp theo của mình.
Lặp lại như thế, người nào đánh đến cuối cùng, người đó chính là quán quân, tức là có thể giành được Hào Long lệnh của lần này, trở thành tông môn đứng đầu Cửu Châu.
Một nhân viên tổ chức cuộc thi tuyên bố: “Cuộc chiến giành Hào Long lệnh sắp bắt đầu, ai muốn trở thành chủ võ đài và người khiêu chiến đầu tiên, giờ mời lên sân khấu.”
Sau khi cường giả tổ chức cuộc thi lên tiếng, người cả sảnh đều hoan hô và bàn tán xôn xao.
“Cuộc chiến tranh đoạt Hào Long lệnh rốt cuộc cũng bắt đầu rồi!”
“Tông môn đứng đầu Cửu Châu mới sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi…”
“Rốt cuộc tôi cũng chờ tới giờ khắc này!”
“Hồi hộp quá!”
“Nhìn xem đệ tử tông môn nào dám trở thành chủ võ đài đầu tiên?”
“Ha ha, trừ khi là cường giả cực kỳ tự tin, bằng không không ai muốn trở thành chủ võ đài đầu tiên đâu.”
“Đúng vậy, ai muốn kia chứ?”
Rốt cuộc người trở thành chủ võ đài lượt đầu, nếu muốn lấy được Hào Long lệnh, vậy phải khiêu chiến hết cường giả của bảy tông môn mới có thể chiến thắng.
Phải biết là đệ tử do tám tông môn mạnh nhất phái ra đều không đơn giản.
Mỗi một lần chiến đấu với một cường giả, họ sẽ tiêu hao cực kỳ lớn, nếu đánh tới cuối cùng không còn sức lực, thua bởi một người vốn dĩ có thực lực thấp hơn mình, chuyện đó cũng có thể xảy ra, vậy thì quá thiệt thòi.
Không có tự tin tuyệt đối, ai không muốn mình lên sân khấu trễ một chút?
Đương nhiên trong lịch sử cũng có một người, ngay ban đầu đã bước lên sân khấu, đánh một hơi kéo dài đến cuối cùng, lần lượt đánh bại bảy tông môn còn lại.
Người này chính là Trương Thiên của lần trước.
“Không phải người nào cũng có thực lực nghiền áp như tên đệ tử Càn Võ tông lần trước…”
“Huống chi, lần này còn có mấy cường giả siêu thần tồn tại, hẳn mọi người đều lựa chọn tránh né!”
“Đúng, anh phân tích thật hợp lý.”
Đáng tiếc, bọn họ đã sai rồi.
Lần này, sau khi nhân viên tổ chực cuộc thi nói xong, không ít tông môn đều ngo ngoe rục rịch.
Cung chủ phái Di Âm nhìn Trương Thiên, ánh mắt kia như đang hỏi: “Anh tính làm thế nào?”
Trương Thiên nhướng mày lên, chuẩn bị nghiêng người đi ra ngoài…
Sợ hãi tránh né không phải tác phong của Trương Thiên, anh vĩnh viễn là người khí phách nhất!
“Tôi xuất chiến!”
“Tôi làm đệ tử đầu tiên!”
Hai giọng nói giành nhau lên tiếng, nhưng đều không phải của Trương Thiên.
“Lại có người muốn giành làm chủ võ đài trước?”
“Tự tin như vậy sao? Rốt cuộc thực lực của người này khủng bố cỡ nào?”
Mọi người đồng loạt nhìn về hướng tông môn lên tiếng.
Ngay cả Trương Thiên cũng tò mò đưa mắt nhìn sang!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.