Chương trước
Chương sau
Cái gì!
Trương Thiên lập tức bị câu hỏi của cung chủ Sơ Âm làm ngẩn cả người.
Có con?
Suy nghĩ thế nào cũng không nhớ ra khi nào anh có tiếp xúc thân mật với cung chủ, đừng nói thân mật, trừ đêm nay ra thì chưa từng ở một mình với nhau mà.
Càng không có chuyện hai người trần trụi trắng trơn mà đụng vào nhau.
Đừng có nói là, lúc ấy bị tôi nhìn thấy nên có thể mang thai đó?
Phái Di Âm thật sự đơn thuần như vậy sao? Ngay cả chuyện ấy cũng không biết à?
Trương Thiên kinh ngạc đến ngây người, nói không nên lời.
Cung chủ Sơ Âm sốt ruột: “Tôi đang hỏi anh đó!”
Trương Thiên vô tội hỏi lại: “Cung chủ, cô nói đôi ta thân mật tiếp xúc, là bốn năm trước, trong cuộc thi tranh đoạt Hào Long lệnh, chuyện xảy ra giữa tôi và cô trong cấm thuật à?”
Cung chủ Sơ Âm ánh mắt chắc chắn: “Anh nói xem? Trừ lần đó ra, chúng ta còn gặp mặt sao?”
Tôi còn chưa cởϊ qυầи áo, sao làm được chuyện tạo em bé chứ?
“Vậy tiếp xúc cực kỳ thân mật mà cô nói là?” Trương Thiên khó khăn mà hỏi.
Mặt cung chủ Sơ Âm ửng đỏ, hơi tức giận: “Chính là anh khốn kiếp… Ở bên tai tôi… Hôn cổ tôi một cái…”
Cái này?
Thật sự quá thân mật luôn đó!
“Tôi…”
Trương Thiên cực kỳ khẳng định, cung chủ Sơ Âm này còn không có kiến thức căn bản bằng một học sinh tiểu học ở phương diện này.
Nhưng cũng không bất ngờ, đàn ông tuyệt đối là cấm kỵ trong một nơi như phái Di Âm, còn về chuyện tạo em bé thì càng không cần phải nói.
Thật là đơn thuần lại đáng yêu!
Trương Thiên nhìn cung chủ, trong lòng bỗng nghĩ đến một chuyện gian trá.
Nếu không thì đêm nay tu luyện nhiều hơn, cũng là thời điểm tăng lên thực lực của cánh cửa Vô Cực.
Lần trước tu luyện với Lâm Tử Thanh đã mở ra một nhận thức khác đối với cánh cửa tu luyện cho Trương Thiên.
Cung chủ ngọt ngào xinh đẹp này là người được chọn khó tìm được!
Nhưng Trương Thiên có gan nghĩ nhưng không có gan làm, đây là phái Di Âm đó, không muốn sống nữa sao?
Trương Thiên mỉm cười nói: “Tôi phải nói chuyện mười tháng mang thai với cô thế nào đây? Tôi sợ…”
Nếu dạy dỗ chuyện này mà miêu tả trắng trợn quá, Trương Thiên sợ cung chủ sẽ gϊếŧ người.
Nhưng không trực tiếp nói rõ, người ngây ngốc như cung chủ có thể hiểu được không?
“Sợ cái gì?” Cung chủ Sơ Âm có vẻ tương đối quan tâm.
Trương Thiên hít sâu một hơi, nói: “Việc này tương đối phức tạp, nếu muốn nói, chỉ sợ phải kết hợp cả lý thuyết và thực hành nguyên đêm, như vậy cô mới hiểu được tương đối.”
“Chỉ sợ tối hôm nay ở nơi này không quá thích hợp, nếu không thì chờ tôi tìm thời gian và cơ hội hợp lý, lại thuật lại kỹ càng cho cung chủ?”
Lúc này cung chủ Sơ Âm mới phát hiện, sắc trời đã tối sầm, hơn nữa Trương Thiên còn đang trong phòng riêng của mình…
“Ở chỗ này thật sự không thích hợp!”
“Nhưng nếu anh đã hứa với tôi, vậy thì mau chóng dành thời gian giải thích cho xong, việc này không thể để muộn…”
Trương Thiên nuốt nước miếng một chút: “Gấp đến vậy sao?”
“Không thể kéo dài!” Cung chủ Sơ Âm đơn thuần đáp lại.
Cô ta hoàn toàn không biết Trương Thiên suy nghĩ cái gì…
Giờ khắc này, cung chủ trông lạnh lùng như băng, lại tỏa ra khí chất ngốc nghếch đáng yêu.
Trương Thiên trầm giọng mà đáp: “Được rồi, tôi sẽ tìm cơ hội tìm hiểu sâu với cô.”
Cung chủ Sơ Âm nghiêm túc gật đầu: “Ừ, tốt nhất là sắp tới!”
Trương Thiên: “…”
Nhìn dáng vẻ đơn thuần này, Trương Thiên thật sự không biết nói gì cho phải.
Nhưng tôi là một người đàn ông tốt thích giúp đỡ mọi người, chuyện này nhất định sẽ giúp được.
“Không ngờ cô lại muốn có con với tôi vậy sao?” Trương Thiên mặt dày mà hỏi.
Ánh mắt cung chủ Sơ Âm sa sầm xuống, lạnh giọng: “Chỉ là bị anh… đụng chạm…”
Cô ta đột nhiên tỉnh ngộ: “Anh đang đùa giỡn tôi? Tôi chỉ vì việc truyền thừa của mình… Còn lại anh không cần phải xen vào!”
“À…” Trương Thiên chuẩn bị muốn ra khỏi cửa.
“Cung chủ, tôi đột nhiên cảm thấy đêm nay tôi ở lại nơi này nói rõ ràng chuyện con cái với cô cũng được, rốt cuộc bây giờ đã sắp khuya, đi ra ngoài tôi cũng không có chỗ ngủ, ngày mai tôi còn phải cùng cô lên đường đến trận đấu giành Hào Long lệnh.”
“Ý anh là muốn ngủ ở chỗ tôi?”
“Đang có ý này! Nhưng cũng không phải ngủ không công, tôi còn phải nói rõ ràng chuyện tạo em bé với cô nữa.”
“Không được, cấm bàn về chuyện con cái và đàn ông ở phái Di Âm…”
“Hơn nữa trong phòng tôi tuyệt đối không cho phép có đàn ông tiến vào, đêm nay anh đã phạm vào tội lớn, tôi coi là anh đang trong cấm thuật… Tôi tạm thời không muốn truy cứu.”
Phái Di Âm không được bàn về con cái, vậy vừa rồi cung chủ đã nói cái gì?
Bản thân cô nói thì được, đến phiên tôi thì không được à?
Tiêu chuẩn kép này cũng thật lợi hại!
Trương Thiên ghét bỏ nói: “Không ngủ thì không ngủ, nơi này âm khí quá nặng, giống lãnh cung vậy, tôi cũng không muốn ngủ ở chỗ này.”
“Đi đây!”
Cung chủ Sơ Âm nhìn thấy Trương Thiên ghét bỏ như thế: “Anh chết tiệt, tôi…”
Câu nói còn chưa dứt, cung chủ lại phát hiện Trương Thiên đã biến mất ở trước mắt.
Rõ ràng cánh cửa như chưa từng mở ra, nhưng người lại đi mất rồi.
Rốt cuộc thực lực của anh đã đến cảnh giới nào?
Cung chủ phát hiện không có người trả lời, căn phòng yên lặng, cô ta lại mất mát thở dài một hơi, thầm nghĩ: “Cứ đi như vậy sao?”
“Cũng đừng để người ta phát hiện…”
Trương Thiên lắc mình ra khỏi phái Di Âm, đột nhiên hắt xì một cái thật lớn!
“Ai da, ai nghĩ đến tôi vậy? Khuya như vậy rồi, chẳng lẽ là vợ nhớ mình?”
Sau đó, Trương Thiên tìm được một chỗ rừng núi hoang vu, bắt đầu tu luyện.
Cảnh giới hiện giờ của anh là Kim Đan trung kỳ, muốn đột phá rất khó, cho nên anh dồn sức lực lên những chuyện khác.
Thức thứ năm của kiếm quyết Thiên Tinh đã sắp thành công!
Còn về một ít võ kỹ võ đạo khác, giống như Tô Mộc Phong đã nói, có linh lực khống chế thì phát huy những võ kỹ đó sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Lúc sắc trời sắp sáng, Trương Thiên ngừng lại: “Đối phó bọn người của Mộ Ảnh môn, thực lực của mình đủ rồi, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì!”
Bùm!
Trương Thiên vọt vào hồ lớn để tắm rửa, sau đó lại lên đường.

Vào giữa trưa, quảng trường trên đỉnh núi xinh đẹp kia lại có người của các tông môn Cửu Châu tụ tập lần nữa.
Mọi người đều muốn chứng kiến tông môn nào có thể lấy được Hào Long lệnh lần này.
Tám tông môn mạnh nhất đều lần lượt đi tới, mà Càn Võ tông thì vẫn cử đại trưởng lão, tam trưởng lão và Cung Nhu tới.
Lần này đại trưởng lão phải giao Hào Long lệnh ra!
Trong đám người, bóng dáng của Trương Thiên cũng xuất hiện.
Anh nhìn chằm chằm vào bọn người Mộ Ảnh môn, ánh mắt sắc bén, miệng lẩm bẩm: “Bất kể thế nào, người của tổ chức Ánh Rạng Đông đều không trốn thoát được!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.