Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Cung chủ Sơ Âm lập tức như cháy ra lửa: “Thật sự cho rằng bản cung đây không dám gϊếŧ người à, anh còn dám đùa giỡn bản cung tôi đây à?”
Nói xong lại với tay rút kiếm ra.
Keng!
Trương Thiên dùng vỏ Hàn kiếm vừa lúc đè lại kiếm của Cung chủ, không để Cung chủ Sơ Âm rút kiếm ra.
Đây chính là lực lượng linh lực tạo thành, không phải cứ Cung chủ Sơ Âm muốn động đậy là được.
Trương Thiên cười hì hì, nói: “Cung chủ Sơ Âm, bình tĩnh, chớ nóng nói!”
“Không đùa với cô nữa, nói chính sự với cô này…”
Cung chủ Sơ Âm lần nữa cảm nhận được thực lực cường đại của Trương Thiên, đối phương chỉ dùng vỏ kiếm đã nhẹ nhàng khống chế không cho mình rút kiếm ra được?
Trên khuôn mặt lãnh đạm của cô ta nhiều thêm sự lo lắng: “Càn Võ tông các người rốt cuộc đang muốn gì?”
Trương Thiên thu bớt vẻ đùa cợt đi, buông kiếm của mình xuống, nghiêm túc nói: “Thật ra không tính là đại diện cho toàn bộ Càn Võ tông, có lẽ là chỉ đại biểu cho mỗi mình tôi mà thôi.”
“Tôi cần Cung chủ Sơ Âm cho phép tôi ngày mai đại diện cho đệ tử phái Di Âm tham gia trận đấu tranh cướp Hào Long Lệnh!”
Cung chủ Sơ Âm thái độ vốn lãnh đạm nhưng lại bị lời nói đó nghe như sét đánh ngang tai, kinh ngạc nói: “Anh nói cái gì…”
“Để anh đại diện cho đệ tử phái Di Âm tham gia trận đấu tranh giành Hào Long Lệnh?”
“Không sai!” Trương Thiên cau mày, nghiêm túc gật đầu.
Cung chủ Sơ Âm lúc này mới bác bỏ: “Không thể được!”
“Có cái gì mà không thể? Chẳng lẽ Cung chủ Sơ Âm không hi vọng phái Di Âm có thể nắm được Hào Long Lệnh trong tay à?” Trương thiên nhún vui: “Hơn nữa tôi tin rằng cảnh giới thực lực của tôi thế nào Cung chủ Sơ Âm vừa nãy cũng đã hiểu rõ rồi chứ?”
“Đệ tử tông phái của các cô tham gia chắc chắn không thể lấy được Hào Long Lệnh, còn tôi thì có thực lực giúp phái Di Âm các người lấy được Hào Long Lệnh!”
“Điều kiện này rất hấp dẫn…”
Cung chủ Sơ Âm hoàn toàn xem thường, nghiêm túc nói: “Tôi cũng không hoài nghi gì năng lực của anh, phái Di Âm chúng tôi thật sự cũng không có cường giả nào cảnh giới cao hơn để nào tham gia, nhưng nếu là anh thì tuyệt đối không được!”
“Tại sao?”
Cung chủ Sơ Âm lạnh giọng nói từng câu từng chữ: “Bởi vì anh là đàn ông!”
Phái Di Âm từ cổ chí kim, từ trên xuống dưới, làm gì có chuyện từng xuất hiện đệ tử là nam chứ?
Từ ngày lập tông phái trở đi thì đã thề rằng, tuyệt đối không tuyển nam, thậm chí tuyệt đối không đụng đến đàn ông.
Câu đầu tiên đệ tử nhập môn phải nói chính là: “Đàn ông nhất định là kẻ xấu mang lòng dạ xấu xa!”
Phái Di Âm xem đàn ông toàn thiên hạ là địch… giờ lại có một nam đệ tử, không phải chuyện buồn cười à?
Cho nên để Trương Thiên mang cái mác đàn ông đại diện xuất chiến là chuyện không thể xảy ra.
Xem như Cung chủ Sơ Âm thật sự muốn lấy được Hào Long Lệnh, mấy năm gần đây phái Di Âm đã xuống dốc, một đệ tử thiên phú đáng để bồi dưỡng cũng không có.
Cung chủ Sơ Âm cũng không muốn tông phái phải thua trên tay mình!
Trương Thiên nhíu mày: “Đàn ông thì sao chứ? Bộ cô không thể tuyển được một nam đệ tử được à?”
“Chỉ cần có thực lực lợi hại, một tông phái có đàn ông thì sao, tôi thấy tổ tiên phái Di Âm mấy người là từng cảm nhận được “nam nhân yêu” nên muốn các đệ tử cũng không chiếm được “nam nhân hương” thì có…”
Cung chủ Sơ Âm nộ khí ngất trời, cau mày cắn răng quát: “Đừng có ngồi đây nói bậy nói bạ, càng không thể chửi bới lão tổ phái Di Âm bọn ta, anh muốn chết à?”
“Tôi không biết Càn Võ tông các người có tính toán gì, vấn đề này không thể thương lượng!”
Một người đàn ông lại chạy tới khuê phòng của mình, còn dám mở miệng nói bậy nói bạ!
Thái độ của Cung chủ Sơ Âm hiện giờ đã kiềm chế rất nhiều, nếu không phải ánh mắt Trương Thiên khiến cô ta nhớ tới một người, hơn nữa dáng vẻ vừa rồi bị bổ một nhát kiếm cũng không tránh càng giống thì…
Cô ta cũng sẽ không cứ hết lần này đến lần khác nhượng bộ!
Trương Thiên mặc kệ, cơ hội xuất chiến dưới trướng phái Di Âm anh nhất định phải lấy được: “Vấn đề này không muốn thương lượng cũng phải thương lượng…”
Cung chủ Sơ Âm lại lần nữa coi thường: “Chẳng lẽ lại là chuyện của phái Di Âm bọn ta, Cung chủ tôi đây không làm chủ được? Còn cần anh đến chỉ tới chỉ lui à!”
Trương Thiên hít vào một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Cô hôm nay chẳng lẽ không phát hiện đám người Mộ Ảnh môn, Quỷ Dạ tông, Lão Tứ môn và Thanh Minh tông có kế hoạch nhắm vào Hào Long Lệnh à?”
“Bọn họ có lòng làm loạn, lần này mà lấy được Hào Long Lệnh thì chắc chắn sẽ gây nên chuyện lớn, đến lúc đó phái Di Âm của các người còn có thể trốn thoát khỏi bàn tay của bọn họ à?”
“Càn Võ tông chúng tôi sẽ là người đầu tiên gặp nạn, còn phái Di Âm các người nếu không thuần phục bọn họ thì sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện!”
Cung chủ Sơ Âm lạnh giọng: “Việc này tôi tất nhiên có để ý tới, nhưng cũng không đến phiên anh đây quản!”
“Tông môn tôi phát triển thế nào là chuyện của phái Di Âm chúng tôi, tôi sẽ bảo vệ tốt phái Di Âm của mình…”
Trương Thiên trợn trắng mắt: “Chỉ bằng cô mà bảo vệ phái Di Âm?”
“Nếu tôi đoán không nhần, cô cũng chỉ vừa bước vào cảnh giới Siêu Thần cấp chưa được hai năm đâu nhỉ…”
“Với thực lực bây giờ của cô, đến cả đệ tử của Mộ Ảnh môn chưa chắc đã đánh được, còn muốn bảo vệ tông phái của mình à?
“Huống hồ phái Di Âm các cô lại độc lai độc vãng, từ trước đến nay không có quan hệ gì đến phái nam, nhỡ bị tấn công thì tông môn nào đến giúp đỡ đây?”
“Đám người Mộ Ảnh môn mà đánh tới thì phái Di Âm các cô chỉ có nước chờ chết!”
“Chẳng lẽ cô muốn toàn bộ đệ tử dưới tông môn của cô vì sự cao ngạo của cô mà đánh mất tính mạng?”
Khuôn mặt lạnh lùng của cô ta cũng đổi sang vẻ khó chịu, hai tay nắm chặt, đối diện với tiếng mắng của Trương Thiên, người làm chủ một tông một phái như cô ta vốn dĩ không cần phải chịu đựng thế này.
Nhưng từng câu từng chữ mà Trương Thiên nói đều là thật!
Bị đâm trúng chỗ đau nhất trong tim, muốn phản bác cũng không tìm được lý do mạnh mẽ để phản bác.
Cung chủ Sơ Âm: “Cứ cho là thế thì tôi dựa vào cái gì phải nghe anh?”
“Càn Võ tông mấy người chẳng lẽ không có địch ý gì với phái Di Âm chúng tôi, sự uy hiếp đến các người rất lớn sao…”
Trương Thiên trầm giọng nói: “Nếu như lần này cô đồng ý yêu cầu của tôi, tôi cam đoan sau này Càn Võ tông sẽ làm minh hữu với các cô!”
“Hừ, đàn ông các người miệng nói thật dễ nghe, minh hữu gì đó chỉ là lừa gạt mà thôi!” Cung chủ Sơ Âm ghét bỏ.
Trương Thiên cảm thấy nói không nổi với cô ta tình nghĩa đàn ông gì đó nổi nữa, vì cô ta rõ ràng là một người phụ nữ đơn thuần ngu ngốc.
“Tôi giúp cô lấy được Hào Long Lệnh, cô chỉ cần đồng ý với tôi không hợp tác với đám người Mộ Ảnh môn đối chọi với Càn Võ tông. Về tác dụng của Hào Long Lệnh, Càn Võ toog chúng tôi mặc kệ…”
“Cô không tin Càn Võ tông chúng tôi, nhưng trong tay các cô có Hào Long Lệnh, ai còn có thể bắt phái Di Âm các cô thế này thế kia được?”
“Các cô có được Hào Long Lệnh, chẳng những thực lực lớn mạnh, sau này còn có thể thu hoạch được càng ngày càng nhiều đệ tử lớp sau ưu tú hơn!”
“Cô nói xem, có lý do gì không cho tôi giúp cô lấy được Hào Long Lệnh hả?”
Cung chủ Sơ Âm nghiêm túc lắng nghe, lâm vào trầm tư!
Có người giúp lấy được Hào Long Lệnh, chỉ có lợi cho các cô…
Cuối cùng, chân mày ánh mắt Cung chủ Sơ Âm lại lần nữa hiện lên sự kiên định, lắc đầu lạnh giọng nói: “Có như thế cũng không được!”
“Tuyển một nam đệ tử xuất chiến, có hại cho danh dự phái Di Âm, nên tôi không đồng ý!”
Oh my God!
Trương Thiên cảm thấy mình sắp bỏ của chạy lấy người…
Sắp bị người ta liên thủ diệt tông tới nơi mà còn nói tới danh dự?
Tông môn còn bảo vệ không xong thì còn cái danh dự gì để nói nữa chứ.
Trương Thiên phát hiện nói đạo lý với cô nàng này không được rồi, oán giận nhìn thẳng vào Cung chủ Sơ Âm: “Là do cô ép tôi đó!”
Cung chủ Sơ Âm nhìn thất ánh mắt gian trá của Trương Thiên, lập tức bộc lộ địch ý: “Anh là ra tay?”
“Tôi cho anh một con đường sống, bây giờ lập tức cút khỏi phòng tôi, lập tức rời khỏi phái Di Âm!”
“Nếu không đêm nay anh tuyệt đối không nổi mà ra khỏi phái Di Âm.”
Có thực lực của cô và các đệ tử đi trước, hơn nữa còn khởi động đại trận bảo vệ tông phái, người đến có mọc được cánh thì cũng khó mà bay được.
Trương Thiên cười âm hiểm!
Chuyện còn chưa xong, tôi đi làm gì?
Người bất nhân không thể trách ta bất nghĩa, ban đầu đã không muốn uy hiếp rồi mà.
Đã sĩ diện như thế thì ông đây sẽ xuống tay từ cái sĩ diện này.
Trương Thiên nhếch khóe miệng, trầm giọng nói: “Cung chủ Sơ Âm, cô không đồng ý thì cũng phải đồng ý!”
“Nếu cô không đồng ý, ngày mai tôi sẽ để người người biết Cung chủ Sơ Âm một năm trước đã đánh mất sự trong trắng thế nào, còn nữa trước ngực Cung chủ Sơ Âm còn có một nốt ruồi duyên màu đỏ cũng nói hết luôn…”
Sau khi nói xong, ánh mắt Trương Thiên vừa lúc rơi vào gương mặt xinh đẹp của Cung chủ Sơ Âm.
Đôi mắt to của Cung chủ Sơ Âm xuất hiện biểu cảm ngũ vị tạp trần, mà rõ ràng nhất chính là kinh ngạc và lửa giận.
Vù vù!
Cung chủ Sơ Âm vì thẹn quá hóa giận, bất ngờ bạo phát thực lực Siêu Thần cấp: “Tôi phải gϊếŧ anh!”
Xoẹt!
Lại lần nữa rút kiếm…
Lần này Trương Thiên cũng không dùng kiếm đỡ nữa mà dùng tay, mây trôi nước chảy nói: “Cung chủ, xem như cô có gϊếŧ tôi thì cũng không giấu được!”
“Lúc tôi đi có để lại một tờ giấy cho đệ tử Càn Võ tông rồi, chỉ cần trước ngày mai mà tôi không quay về thì mọi người đều biết tôi đã chết ở phái Di Âm, mà bí mật của cô cũng không giữ nổi!”
Cung chủ Sơ Âm cố nén lửa giận: “Anh là ai? Là cái tên khốn kiếp kia nói cho anh biết?”
“Quả nhiên đàn ông đều không có tên nào tốt, lời hứa gì đó tất cả chỉ là lời bịp bợm.”
Mà cái tên khốn kiếp này đây chính là Trương Thiên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.