Chương trước
Chương sau
“Lão đại, anh đang đùa em á hả?” Tiểu Lục thở dài: “Mãi đến sự xuất hiện của anh thì Yêu Ma đại đạo bình ổn lại? Chẳng nhẽ anh lấy sức một mình mình tiêu diệt tất cả người tu ma? Thế anh là đứa con được trời chọn lựa à? Ha ha ha”.
Trương Thiên cười cười: “Thật ra là mãi đến khi giới tu tiên xuất hiện một cường giả lĩnh ngộ được thiên đạo. Sức mạnh của anh ta còn mạnh hơn phi thăng gấp trăm lần, nghe đâu là cấp bậc Thuỷ tổ thánh linh, giới tu tiên bèn xưng anh ta là Thái Sơ đạo tổ!”
“Nên sự xuất hiện của anh ta liền dẹp yên Tu Ma chi đạo? Đại lục Hỗn Nguyên mới khôi phục lại bình thường?” Tiểu Lục hỏi.
Trương Thiên gật đầu: “Nghe nói là Thái Sơ đạo tổ lấy sức một mình chống lại bốn đại Thiên Ma thời đó. Giao chiến khoảng chừng mấy thập niên, cuối cùng Thái Sơ đạo tổ thắng. Sau khi thắng, thì anh ta bắt đầu hành hương giảng đạo ở Đại lục Hỗn Nguyên, phổ độ ma lực, chỉ dẫn mọi người nghe đạo, ngộ đạo. Lại thêm trăm năm, Yêu Ma đại đạo mới bị áp xuống, giới tu tiên lại lần nữa vùng lên!”
“Rồi từ đó về sau, vì để tránh cho chinh phạt lại nổi lên bốn phía, Thái Sơ đạo tổ bèn chôn ngón tay của mình, chia Đại lục Hỗn Nguyên làm hai, Tu Ma chi đạo bị giới hạn trong yêu ma, chân nhân diễn sinh từ Long tộc, Phượng tộc, Kỳ lân tộc,… chỉ có thể lĩnh ngộ tu tiên, nếu như có người vi phạm đi tu ma thì nhất định sẽ bị tiên nhân đánh dẹp! Đồng thời vì để tránh cho có người lòng dạ bất chính, Thái Sơ đạo tổ cũng liệt tu ma vào hàng cấm đạo, lại cho chư thiên hạ Tu Ma một đạo Thiên Khảm, hễ là chân nhân mà tu ma thì cảnh giới sức mạnh sẽ không vượt qua được Phi Thăng!”
Tiểu Lục nghe đến say sưa: “Thái Sơ đạo tổ thật lợi hại, có đạo Thiên Khảm này chẳng khác gì chặt đứt cảnh giới sức mạnh của chân nhân tu ma, cho nên sẽ không có ai muốn đi tu ma nữa. Mà cứ cho là có người muốn tu ma thì sức mạnh của kẻ đó cũng vĩnh viễn không đạt đến Phi Thăng được, tất sẽ bị tiên nhân tiêu diệt. À, có phải vì thế nên Đại lục Hỗn Nguyên mới khôi phục được cục diện hài hòa: Chân nhân tu tiên, yêu ma tu ma không?”
Trương Thiên gật đầu: “Đúng vậy, từ lúc Thái Sơ đạo tổ bổ sung Thiên Khảm thì cục diện tất cả đều trở lại cân bằng. Chỗ ở của yêu ma thì chân nhân ít khi lui tới và ngược lại. Đại lục hỗn độn trải qua trăm ngàn năm lại khôi phục vẻ sôi nổi như lúc đầu!”
Tiểu Lục cảm thán, tất cả những chuyện giống y thần thoại này chẳng ngờ là có tồn tại thật!
“Hồi nãy em còn thật sự tưởng đâu lão đại cứu vớt thế giới nữa, không ngờ thể diện anh lớn vậy luôn, hay anh là Thái Sơ đạo tổ chuyển thế hả?” Tiểu Lục bụm miệng.
Trương Thiên nhún vai cười cười, không thừa nhận không phủ nhận!
“Lão đại này, em có một thắc mắc, em chắc tính vào nhóm chân nhân phải không?” Tiểu Lục ngờ vực hỏi.
“Chắc chắn!”
Người trần ai cũng có huyết mạch diễn sinh của các tộc, người ở Viêm Hạ này nhất định là con người, nếu không thì chính là yêu thú động vật.
Tiểu Lục liền giận tái mặt, nói một câu tiếp một câu: “Vậy nếu em tu ma thì há chẳng phải là xem tiên nhân, xem Thái Sơ đạo tổ, xem Thiên Khảm đại đạo là địch đâu? Hơn nữa như anh nói thì Đại lục Hỗn Nguyên ít nhất cũng có trăm tỷ người, Tô Mộc Phong em này là phải nghịch thiên á hả!”
Này thật sự là đủ kϊƈɦ thích mà!
Trương Thiên bèn vỗ vai cậu ta, nói: “Dũng cảm lên chút, cậu làm được mà!”
Tô Mộc Phong: “…”
Trương Thiên liền giải thích: “Yên tâm đi, tôi sẽ không để cậu chết uổng phí đâu. Tôi kêu cậu tu ma thi ắt có tính toán của mình. Thứ nhất là tay cậu có thể mọc lại rồi hồi phục lần nữa, thứ hai là có thể nhanh chóng nâng cao sức mạnh. Ngoài ra Tu Ma đại đạo còn có một chỗ hấp dẫn nhất chính là khi tiến vào giai đoạn thành Ma thì sức mạnh có thể ngang ngửa với sức mạnh kì Kim Đan của giới tu tiên”.
Trương Thiên lại nói tiếp: “Cho nên ở Đại lục Hỗn Nguyên mới có nhiều người muốn tu ma như vậy, dù sao ở đó có một bộ phận rất lớn người mà thực lực cả đời chỉ ở mức dưới kì Kim Đan, do đó mà họ luôn muốn liều mạng thử một lần. Mặt khác, so với Hỗn Nguyên đạo lộ mà nói, trái đất chúng ta chắc chỉ là một chỗ nhỏ bé trong Đại Thiên Thế Giới mà thôi, ở đây cả người tu tiên cũng không có, ai sẽ quản việc cậu tu ma chớ? Huống hồ với thực lực của cậu nếu dưới độ kiếp cũng có thể nghiền nát vô số cường giả tu tiên, cho nên ở trái đất này cậu chẳng có cái gì phải lo lắng cả!”
“À… cũng đúng ha!” Tiểu Lục lại nghi ngờ hỏi tiếp: “Nhưng mà lão đại, cảnh giới kì Kim Đan của giới tu tiên rất lợi hại hả?”
Cái này…
Dù sao thì Trương Thiên tu luyện lâu như vậy cũng chỉ mới đạt đến cuối kì Trúc Cơ, ngay cả đỉnh phong kì Trúc Cơ còn chưa có tới, nên là kì Kim Đan cũng không biết bao giờ mới có cơ hội đạt được, bèn xấu hổ nói: “Lợi hại hay không thì tôi cũng không biết nói sao nữa, nhưng mà nếu kì Kim Đan ở Đại lục Hỗn Nguyên được coi như là cường giả bình thường, thì ở trái đất này, đạt được kì Kim Đan phỏng chừng đánh bại mấy lão đầu của Càn Võ Tông cũng không thành vấn đề, nhưng mà tôi bây giờ mới ở cuối kì Trúc Cơ thôi, chứ còn chưa tiến nhập kì Kim Đan”.
Còn lợi hại hơn mấy lão đầu Càn Võ Tông nữa á? Với lão đại còn chưa có sức mạnh kì Kim Đan???
“Cmn, vậy nhất định là rất lợi hại, gần như vô địch luôn rồi!” Tiểu Lục kϊƈɦ động nói: “Vậy nếu Tô Mộc Phong em tu luyện thành ma thì có phải có thể bóp nát lão đại không! Á ha ha ha ha…”
Trương Thiên nhướn mày, cười nhạt: “Cũng không chắc à, nhưng mà có thể thử. Tôi cũng đang thiếu người so chiêu, nom cậu sau khi tu luyện thành công cũng phù hợp lắm!”
Thiếu người so chiêu? Ý là muốn luyện tập à?”
Tiểu Lục nghe được câu này thì nội tâm cũng run lên. Cậu ta đã bao phen bị Trương Thiên lấy lý do “thực tập” mà đánh mấy ngày mấy đêm, cả đời đều sống trong bóng tối.
Cậu ta càng nhớ rõ dưới ánh trăng, mình thì toàn thân đau nhức không có chỗ nào không bị thương, mà lão đại lại ở một bên ăn thịt dê nướng với bọn Võ Viêm chứ! Rồi mình mới bò dậy lại đạp thêm cho mấy đạp, quả là giày vò tới ý thức mơ hồ luôn.
“Thôi bỏ đi lão đại ơi, cho dù thành công thì em vẫn cảm thấy là anh nhất định lợi hại hơn em, nên là mấy cái luyện tập này không cần đâu!” Tiểu Lục tủi thân nói.
Trương Thiên cười nham hiểm: “Coi bộ dạng sợ sệt của cậu kìa! Bối cảnh Đại lục Hỗn Nguyên đã nói với cậu, giờ tiếp theo chính là chuyện tu ma”.
“Dạ!” Tiểu Lục rất nghiêm túc gật đầu.
Kỳ thực bất kể tu ma có nguy hiểm cỡ nào, Tô Mộc Phong vẫn sẽ đi làm, vì chỉ cần là chuyện mà Trương Thiên nói, cậu ta sẽ trung thành cả đời, cho dù phải trả bằng tính mạng cũng không từ chối.
Trương Thiên móc ra một viên Hóa Ma đan màu lửa đỏ. Anh vì viên đan này mà chuẩn bị rất lâu, không những mạo hiểm đoạt lấy tim sen nghìn năm của tổ chức Thự Quang, mà còn vì lấy Băng Tâm quả vạn năm mà đi giết Đông Khôi Xã.
“Đây là Hóa Ma đan hồi trước tôi nói với cậu, nó chính là nhân tố chủ yếu trong việc cậu tu luyện thành Ma”. Trương Thiên nói: “Viên đan này dùng hai loại dược liệu tuyệt thế là tim sen nghìn năm và Băng Tâm quả vạn năm luyện chế mà thành, nếu như cậu tu luyện thành công thì nó sẽ hóa thành ma đan dạng đầu của cậu. Sau này trong quá trình cậu tu luyện, bước đầu tiên chính là không ngừng cắn nuốt năng lượng để luyện đan”.
“Tu ma chủ yếu chia làm ba giai đoạn tu luyện lớn, đầu tiên là luyện đan, tiếp theo là rèn thể, cuối cùng là ngộ thần. Nếu không có Thiên Khảm của Thái Sơ đạo tổ, thì sau khi ngộ thần sẽ trở thành Thiên ma, thậm chí là Thánh ma chí tôn. Nhưng mà mấy này còn xa xôi lắm, cứ xem cậu có thể thành Ma hay không đã!”
Nếu như ngay cả ma đan cũng không luyện ra được, vậy tất cả chỉ là nói suông.
Tiểu Lục gật đầu.
Trương Thiên liền tỏ ý bảo cậu ta nhắm mắt lĩnh ngộ trước đã, vì anh muốn đem toàn bộ phương pháp và chỉ dẫn đối với việc tu ma của mình hợp thành một đạo thần thức, rồi thông qua linh lực truyền cho Tiểu Lục mới được.
Vút!!!
Minh thần Trương Thiên rất nhanh chuyển hóa một tia thần thức mờ ảo thành linh lực rồi mạnh mẽ truyền vào đại não Tiểu Lục.
Sau khi làm xong bước này, sắc mặt Trương Thiên lập tức trở nên tái nhợt. Bây giờ anh mới ở kì Trúc Cơ, thần thức tu luyện còn rất thấp, nên ngưng tụ đạo thần thức này cũng không dễ dàng gì.
Thần thức truyền vào đầu, Tô Mộc Phong liền cảm thấy có một lượng lớn ký ức tuôn ra. Bắt đầu từ thuỷ tổ Man Xuy, Viêm Ma của Ma đạo, cho đến việc phân chia cảnh giới sức mạnh khi tu ma, rồi đến tri thức tu luyện như luyện đan, rèn thể, ngộ thần. Một chút cũng không thiếu.
Cuối cùng còn có toàn bộ Ma đạo chân quyết đều tiến vào trong đầu. Đây là thứ có thể nói là tương tự với pháp quyết tu luyện của Diệu Long quyết.
Sau khi có những thứ này, Tiểu Lục giống như đã mở ra được cánh cửa lớn của việc tu ma. Bây giờ cậu ta đã có tất cả tri thức và pháp quyết tu luyện liên quan, chỉ còn chờ xem có thể thành công hay không thôi.
Sau khi trải qua một giờ, Tô Mộc Phong chậm rãi mở mắt. Những kiến thức khai sáng bất ngờ về việc tu ma này chầm chậm được cậu ta tiếp thu, rồi cảm thán nói: “Lão đại, em cảm thấy thật là thần kỳ quá. Không thể ngờ là thế giới này lại lớn như vậy, còn trái đất chúng ta chỉ là một chỗ thật nhỏ bé mà thôi!”
Nếu so sánh với Đại lục Hỗn Nguyên, trái đất này thật không tính là gì.
“Sau này sẽ có càng nhiều thứ thần kỳ hơn nữa, nỗ lực lên!” Trương Thiên thản nhiên đưa Hóa Ma đan cho Tô Mộc Phong, trầm giọng nói: “Nếu cậu đã biết hết về Tu Ma chi đạo rồi, vậy thì bắt đầu đi!”
Hôm nay hai người nói từ chuyện Đại lục Hỗn Nguyên nói đến giờ thì đã xế chiều. Khoảng thời gian nấn ná tối nay, là vì Trương Thiên hy vọng có thể nhìn thấy một khắc Tiểu Lục tu luyện thành Ma kia.
Tiểu Lục nhận lấy Hóa Ma đan, nhíu mày hỏi: “"Lão đại này, em còn một thắc mắc cuối cùng: Trước đây Thái Sơ đạo tổ không phải đã hoàn toàn cấm Tu Ma chi đạo rồi sao? Vậy tại sao anh là một chân nhân lại hiểu về Tu Ma đại đạo như vậy? Hơn nữa cái Ma đạo chân quyết này của anh chắc là một quyển Ma đạo pháp quyết chí cao vô thượng ấy nhỉ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.