“Không phải Tần Lương sinh?” Trương Thiên nghi ngờ hỏi lại Tần Quảng Nghĩa: “Nói như vậy, ông còn có một đứa con riêng? Không phải trùng hợp như vậy chứ, ông muốn nói bố vợ Lâm Diệu Đông của tôi hay sao?”
Nhà họ Tần thủ đô công bố với bên ngoài chỉ có một đứa con của vợ cả, chính là Tần Lương, trừ phi Tần Quảng Nghĩa còn có con riêng…
Tần Quảng Nghĩa lắc đầu, trầm giọng giải thích: “Không phải!”
“Kỳ thật tôi còn có một một đứa con lớn tên là Tần Tôn, là anh ruột của Tần Lương, nó mới là bố của Lâm Tử Thanh!”
“Bên ngoài luôn cho rằng tôi chỉ có một đứa con trai là Tần Lương, bởi vì Tần Tôn đã qua đời thật lâu, hiện tại đã không có ai nhắc tới…”
“Tần Tôn?” Trương Thiên nhíu mày, sao anh lại cảm thấy cái tên này khá quen thuộc?
Nói ra việc này cũng quá kỳ quặc, Tần Quảng Nghĩa có đang nói dối hay không?
Nhưng điều này thành công hấp dẫn hứng thú của Trương Thiên, anh rất vui đi tìm hiểu về chuyện của Lâm Tử Thanh.
Đặc biệt là trước kia Lâm Tử Thanh bị đuổi giết, anh vẫn luôn không tìm được nguyên do, có lẽ là có liên quan đến nhà họ Tần?
Trương Thiên đưa tay sau lưng, dừng lại hỏi: “Tần lão, theo lời ông nói thì vợ của tôi cũng là con cháu của nhà họ Tần, vì sao vợ tôi sẽ sinh ra trong nhà họ Lâm ở Khánh Giang thành phố Nam Châu?”
Nếu bố của Lâm Tử Thanh là con riêng của Tần lão, không vào được dòng chính, bị nuôi thả ở nơi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132585/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.