Trương Thiên vào cửa mà không gặp chướng ngại gì, thậm chí bảo vệ gác cổng còn cúi đầu hoan nghênh anh và tự mình dẫn đường.
Bên trong nhà họ Tần còn trang trí một ít tơ lụa đơn giản, dáng vẻ không giống vội về chịu tang như Trương Thiên đã nhắc nhở, ngược lại như là tổ chức việc vui.
Làm gì vậy?
Như vậy thật ngoài ý muốn của Trương Thiên!
Rất nhanh, bảo vệ gác cổng đã dẫn Trương Thiên vào trong nhà họ Tần to lớn, ở trong có người chạy ra.
Đi đầu là Tần Quảng Nghĩa, phía sau ông ta là đám người Tần Lương, tuy nhiên không thấy Tần Trăn và Tần Mỹ.
Tần Quảng Nghĩa nhìn thấy Trương Thiên, lông mày ông ta nhíu lại một chút vì bây giờ dáng vẻ thay đổi quá lớn, có chút không nhận ra, nhưng mà trước kia ấn tượng của ông ta cũng không quá sâu, cũng không lúng túng khó xử, ông ta nhiệt tình bước đến và nói: “Trương Thiên, cuối cùng cậu đã tới, tôi đại diện cho từ già đến trẻ nhà họ Tần hoan nghênh cậu!”
“Ồ? Nhiệt liệt hoan nghênh?” Lông mày Trương Thiên cau lại và lạnh lùng nói: “Ông cụ Tần à, sợ là đã làm cho ông hồ đồ rồi?”
“Tôi không phải đã nói qua với ông, tôi tới là chỉ muốn mạng của cháu đích tôn của ông-Tần Trăn?”
“Ông nhiệt liệt hoan nghênh như này là ý gì!”
Tần Quảng Nghĩa cho rằng Trương Thiên sốt ruột như vậy nhất định là chuyện ở vũ trường.
Ông ta thở dài một hơi rồi nói: “Trương Thiên, Tần Trăn đã gây ra chuyện xấu với công ty của cậu, tôi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132582/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.