Chương trước
Chương sau
Mọi người nhìn về phía Trương Thiên, lộ ra ánh mắt đầy mong đợi.
Tông chủ Vũ Viêm hỏi: “Chuyện tốt gì thế? Tên tiểu tử cậu không thể một lần nói hết câu được à?”
Trương Thiên nói: “Tôi còn muốn tiến cử cho ông một nhân tài, muốn ông bồi dưỡng anh ta thật tốt!”
Trương Thiên vỗ vỗ Vân Thiên nói: “Vị này là con trai của ông già Thiên ma, tên là Vân Thiên, là một kỳ tài tuyệt thế trong giới tu luyện, ông có muốn nhận người đệ tử này không?”
Hả?
Ánh mắt của tất cả ông lão ở phái Càn Võ đều phát sáng…
Đối với những người chỉ toàn tâm vùi đầu vào tu luyện như bọn họ, chỉ có hai thứ khiến bọn họ coi trọng.
Thứ nhất chính là nâng cao thực lực của bản thân, cái còn lại chính là tìm được một đệ tử kỳ tài tuyệt thế, có thể truyền thừa việc tu luyện của mình.
Cho nên nói có nhân vật kỳ tài trong giới tu luyện, bọn họ khẳng định sẽ rất vui vẻ.
Tông chủ Vũ Viêm nói: “Trương Thiên, cậu nói thật sao?”
“Tôi còn phải gạt ông sao?” Trương Thiên nhíu mày nói: “Tôi mặc kệ như thế nào, lần này đến là muốn mấy người hỗ trợ chỉ giáo một chút, giúp Vân Thiên đột phá cảnh giới!”
Vũ Viêm gật đầu một cái nói: “Được, trở về tôi và Vân Thiên sẽ xem xem. Hơn nữa tôi cũng cam đoan sẽ truyền lại hết cho cậu ta tất cả bí kíp phái Càn Võ, như thế được chưa?”
Vân Thiên nghe xong, cũng nhanh chóng cảm kϊƈɦ nói: “Tôi, Vân Thiên một lần nữa cảm ơn Viêm tông chủ!”
Trương Thiên cười nói: “Thế còn tạm được!”
“Nhưng nếu Vân Thiên có thể đột phá, được lợi nhất định là phái Càn Võ các người, lại có thể có được một đệ tử thiên tài!”
Vũ Viêm cười nói: “Thật tốt! Hôm nay phái Vân Thiên có nhiều chuyện tốt quá, náo nhiệt quá!”
“Hay là dọn một bàn tiệc lớn, ngồi xuống từ từ nói?”
Các vị trưởng lão phái Càn Võ đồng ý tán thành.
Nhưng Trương Thiên lại từ chối!
Nét mặt anh nghiêm túc nói: “Sự việc ngày hôm nay chúng tôi không muốn làm lớn, cũng đừng làm mấy cái nghi thức đông tây đó làm gì cả.”
“Tôi hôm nay đến đây còn phải nói rõ ràng nguyên nhân lánh nạn với các vị một chút, là bởi vì muốn trốn thế lực của một tổ chức mang tên Hừng Đông.”
Mọi người ngưng trọng vây quanh!
Trương Thiên bắt đầu giải thích cho bọn họ chuyện Vân Môn vì mình mà đắc tội với tổ chức Hừng Đông, còn nói cả chuyện mình đã tiêu diệt phân bộ của tổ chức Hừng Đông ở Huyền Tây.
Ngoài ra còn nói cường giả của tổ chức Hừng Đông có mấy người là cường giả cấp thần, bởi vì bây giờ bản thân cần thêm chút thời gian để nâng cao thực lực, cho nên trước đó cần lánh mặt ở phái Càn Võ tránh bị bại lộ.
Chờ đợi thời cơ chín muồi, Trương Thiên sẽ dẫn đám người Vân Thiên trở về giết chết đám người đó!
Nhị trưởng lão phái Càn Võ cảm thán nói: “Thì ra là thế.”
Vũ Viêm nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Tổ chức Hừng Đông? Cái thế lực này tôi chưa từng nghe qua, nhưng cậu nói không rõ số lượng cường giả, cái này ngược lại khiến tôi có chút kinh ngạc!”
Trương Thiên thở dài một tiếng nói: “Đại khái chuyện là như thế đấy!”
“Cho nên tôi mới hy vọng trong khoảng thời gian Vân Thiên ở phái Càn Võ, thực lực có thể nhanh chóng tăng lên.”
Vũ Viêm gật đầu một cái nói: “Yên tâm đi, tôi biết rồi!”
“Đến lúc đó nếu cần dùng người, Trương Thiên cậu cứ nói một câu, phái Càn Võ chúng tôi cũng có thể cho cậu mượn một chút lực lượng.”
Trương Thiên hơi nhíu mày nói: “Tôi biết ông sẽ cho tôi mượn, nếu cần tôi cũng sẽ không keo kiệt.”
“Được rồi, mấy trưởng lão phái Càn Võ các ông bận việc thì cứ đi đi, mấy người chúng tôi ở đây thu dọn một chút!”
“Được!” Vũ Viêm nói.
Sau đó đám người Vân Môn và các vị trưởng lão phái Càn Võ chào tạm biệt.
Trương Thiên tiễn Vũ Viêm ra cửa, hỏi một chút: “Cái người tên Vũ Trường Sinh ở Nam Đô Thành, rốt cuộc ông ta cũng chạy đến đây tìm ông rồi sao?”
Lúc trước vì muốn gia nhập vào tổ chức Hừng Đông, Vũ Tử Di và Vũ Trường Sinh đã diễn một vở kịch, không biết cuối cùng sống chết ra sao?
Vũ Viêm gật đầu nói: “Mấy ngày trước có đến đây, tôi đã giúp ông ta thu xếp ổn thỏa rồi, sao thế, muốn đến chào hỏi sao?”
“Ừm!” Trương Thiên trầm giọng nói: “Nhưng mà, không sao là tốt rồi! Lần này chỉ cần chờ tôi tiêu diệt tổ chức Hừng Đông, ông ta cũng có thể trở về rồi.”
Vũ Viêm nhẹ giọng nói: “Ừ, đến lúc đó tôi sẽ nói với ông ta.”
“Lần này cậu định ở lại mấy ngày?”
Trương Thiên nhún vai nói: “Tôi ở lại một hồi thôi, sau đó còn phải trở về xử lý vài việc.”
Trương Thiên dự định ở đây luyện thành hóa ma đan cho Tiểu Lục sau đó sẽ trở về, thời gian có thể mất nửa ngày, cũng có thể hơn, khó xác định!
Nhưng chuyện của Tiểu Lục như là lửa sém lông mày, không thể chậm trễ quá lâu được.
Vũ Viêm nói: “Được, tôi biết phái Càn Võ tôi không giữ cậu được!”
“Vẫn câu nói cũ, nếu có thể thì dẫn Tô Mộc Phong trở về thăm chúng tôi một chút! Không nói nữa, trong môn phái còn có chuyện cần tôi phải xử lý!”
Trương Thiên và mấy người bái tạ xong, trở lại bên trong tiểu điện.
Đầu tiên là để trống một căn phòng, xem như là phòng để ông lão Thiên Ma để dược liệu, Trương Thiên lấy hết tất cả những dược liệu từ trong nạp giới ra.
Sau đó, còn lấy ra một cái lò luyện đan của Thiên Ma rồi đưa cho ông ấy.
Ông lão Thiên Ma vui mừng khôn xiết, đối với ông ấy mà nói, hai thứ này mới là mạng sống.
Trương Thiên cũng không nói thêm gì, tìm một gian phòng trống, sau đó chuyển dược liệu của Thiên Ma vào bên trong, nhân tiện chọn lấy mấy loại dược liệu rồi nhanh chóng trốn vào trong phòng.
Anh phân phó Vân Thiên hỗ trợ canh giữ, có chuyện gì thì Vân Thiên cũng sẽ là người xử lý trước.
Mọi người cũng biết luyện đan cần tĩnh tâm không được phép quấy rầy, nếu không, không cẩn thận sẽ dẫn đến nổ đan, cái này so với tu luyện yêu cầu còn cao hơn nhiều.
Sau khi vào phòng, Trương Thiên đặt dược liệu sang một bên, sau đó từ trong nạp giới lấy ra một lò luyện đan tiên văn mua được ở Thiên Bảo Các ở Khánh Giang!
Thứ này vẫn cần thời gian phải nghiên cứu, nhưng gần đây bận rộn không có thời gian, bị trì hoãn đến tận bây giờ.
Kế hoạch của Trương Thiên là trước hết thử luyện vài viên đan dược trong lò luyện đan xem như thế nào đã. Anh muốn chắc chắn rằng bản thân đã thành thạo rồi mới dám tiến hành luyện chế hóa ma đan.
Dù sao tâm sen ngàn năm và vạn năm băng tâm quả chỉ có một phần, một khi thất bại thì chính là tổn thất lớn!
Nhưng kỹ thuật luyện chế hóa ma đan cũng không yêu cầu quá cao, thậm chí còn thấp hơn so với kỹ thuật luyện tiên.
Bởi vì ở tiên giới, luyện hóa đồ vật tu ma kỳ thật không khó, nhưng bởi vì tu ma vẫn luôn bị tiên giới nhận định là bàng môn tà thuật, cho nên không được tiên giới thừa nhận, vì vậy ở tiên giới rất ít người tu ma, hơn nữa nếu bị phát hiện tu ma thì nhất định sẽ bị cái đám nhân sĩ tự xưng là ‘chính phái’ để mắt đến.
Nhưng Trương Thiên vẫn muốn Tiểu Lục tu ma là bởi vì ở địa cầu không bị hạn chế, hơn nữa thời điểm thành tu ma, nhục thân có thể mọc lại, thực lực còn có thể tăng lên gấp bội, ở địa cầu có thể nói rằng có rất nhiều điểm tốt!
Việc này không thể chậm trễ được nữa, Trương Thiên bắt đầu nghiên cứu lò luyện đan tiên văn.
Lò luyện đan này cũng không phải quá đặc biệt, so với lò luyện đan thông thường cũng không có sự khác biệt gì lớn, chỉ là nhiều tiên văn hơn một chút mà thôi.
Chỗ khác biệt duy nhất chính là đáy lò luyện đan là hình phễu, phía dưới có một cái miệng, nếu như bỏ đan dược vào sẽ trực tiếp rơi thẳng xuống dưới đó.
Cái này rất dễ hiểu, bởi vì tiên giới luyện đan cần phải dùng tay luyện hóa linh lực, cái miệng phía dưới chính là để bảo đảm linh lực sẽ đi vào linh dược luyện hóa, đồng thời cũng tác dụng tập hợp linh lực nồng độ cao để đan dược luyện chế thành có công hiệu tốt nhất.
Dùng lò luyện đan này để luyện chế tiên đan, nhất định sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn so với dùng lò luyện đan ở Viêm Hạ.
Dù sao cũng có thể thông qua linh lực nồng độ cao luyện hóa dược liệu, càng thích hợp để luyện hóa tiên đan!
Trương Thiên cầm một gốc linh dược, là một thành phần trong đại lực đan, viên đan nhất phẩm được xem như là tầng thấp nhất của đan dược sơ cấp.
Trương Thiên đặt một tay lên lò luyện đan, một luồng linh lực từ dưới đáy nồi xuất ra, một tay khác ném dược liệu vào, bắt đầu gia tăng thêm linh lực luyện hóa!
Cứ tưởng rằng mọi chuyện khá dễ dàng, nhưng không ngờ chỉ sau mười phút, dược liệu đã nổ khi luyện xuất linh dịch.
Điều này cũng đã tuyên bố, lần đầu tiên dùng lò luyện tiên đan luyện chế đan dược thất bại.
Nguyên nhân là thời điểm linh lực từ phía dưới lao lên cực kỳ không ổn định, Trương Thiên rất khó có thể khống chế linh lực huyễn hóa lớn nhỏ bên trong lò.
Ở tiên giới, cao thủ luyện chế đan dược thông thường trực tiếp dùng thủ cách vật là được!
Trương Thiên không nghĩ rằng mình dùng lò luyện tiên đan mà vẫn thất bại, đả kϊƈɦ này có chút lớn.
Nhưng Trương Thiên cũng không tức giận, ngược lại nở một nụ cười khổ, tiếp tục luyện đan.
Đã phát hiện ra nguyên nhân, vậy nhanh chóng điều chỉnh lại là được rồi, cũng chỉ là khống chế tốt linh lực lớn nhỏ mà thôi.
Sau đó đưa vào lần thứ hai, tiếp tục thử nghiệm.
Bùm! Lại nổ…
Lần thứ ba!

Một bên khác, nhà họ Tần!
“Tần thiếu gia, phương án nhằm vào tập đoàn Thiên Diệu và tập đoàn Ái Thiên đã có, áp dụng bây giờ hay sao ạ?” Một tên thủ hạ của Tần Trăn hướng về phía anh ta hồi báo.
Tần Trăn ngồi trêи ghế dựa lớn,trong mắt lộ ra ý cười âm hiểm, hừ lạnh nói: “Ừ! Đi sắp xếp đi!”
“Lần này tôi nhất định phải quét sạch tai họa ngầm Lâm Tử Thanh nay, ngoài ra tôi còn phải khiến cái tên Trương Thiên kia và cô ta chết cùng một chỗ.”
“Lúc trước dám ở Kyoto nhục nhã tôi? Châu Vũ tôi không chọc được, nhưng một cái tên Trương Thiên tôi lại thật sự không chọc nổi sao? Hừ, đắc tội với Tần Trăn này, kết cục cuối cùng chỉ có chết mà thôi!”
Âm mưu của Tần Trăn lúc này cũng đã âm thầm bắt đầu tiến hành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.