Trương Thiên nhanh chóng bước đến đỡ Minh Vương.
Mặt của Khương Đại Vũ đã gầy tóp lại, đôi mắt khô khốc có chút ẩm ướt, anh ta nở một nụ cười yếu ớt.
Hai người đã hơn hai năm không gặp, không ngờ lần nữa gặp nhau lại trong bộ dáng này.
Trái tim của bọn họ hẳn đã tê liệt, đã từng được xem như là người còn sống sót trong biển máu, dù sao bọn họ đều là thái dương chi quang đỉnh cao trong thế giới hắc ám, thật không ngờ, vào lúc này, Khương Đại Vũ vẫn rưng rưng nước mắt.
Khương Đại Vũ khàn khàn nói: “Chủ nhân, thật không ngờ vẫn còn có thể gặp lại anh!”
Lông mày Trương Thiên nhíu chặt lại, trầm giọng hỏi: “Tất cả chuyện này là do Dương Tiêu gây ra?”
Khương Đại Vũ chớp mắt một cái, thừa nhận tất cả!
Thời điểm nhắc đến người tên Dương Tiêu này, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi, tràn ngập hận thù.
“Rút máu?” Trương Thiên trừng mắt tiếp tục truy hỏi.
Khương Đại Vũ bỗng chuyển động cuống họng: “Ừm.”
Trước kia nghĩ rằng muốn chế tạo thuốc luyện hóa nhất định phải dùng máu của bọn họ, còn tưởng Đại Vũ và những người khác tự nguyện cống hiến góp sức, nhưng không ngờ bọn họ lại bị bắt ép?
Trương Thiên thở ra một hơi nộ khí (tức giận),lạnh giọng hỏi: “Theo như tôi biết, cậu không phải là người duy nhất gặp nạn? Xích Tử cũng bị như vậy sao?”
“Chủ nhân, người dưới trướng của anh,e rằng toàn bộ đều gặp nạn!” Khương Đại Vũ suy yếu nói.
Trương Thiên cau mày, tức giận quát lớn một tiếng: “Dương Tiêu!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132569/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.