Tô Vân Nguyệt dày vò Trương Thiên từ mười hai giờ tối tới tận ba giờ sáng.
Không phải nhảy tới nhảy lui thì chính là muốn này muốn nọ, còn nói muốn cắn người!
Buông ra một đống lời nói cợt nhả!
Cuối cùng, Trương Thiên thật sự chịu không nổi người phụ nữ này.
Trực tiếp dùng bạo lực chụp vào một luồng linh lực, làm người phụ nữ điên này ngủ say đi.
Trương Thiên sửa sang lại quần áo của mình một chút, thở ra một hơi, nói: “Bà điên này, ngày mai ông đây còn phải đại chiến với Đông Khôi Xã đó!”
Dù sao cũng phải tới đó, phải đè súng đạn xuống, không thể cướp cò được!
…
Hôm sau, Trương Thiên làm tản ra linh lực ở gáy của Tô Vân Nguyệt, sau khi cô ta ngủ say thì lén trốn.
Lần này anh phải đối mặt với Đông Khôi Xã, nghe nói chúng có tiên nhân trấn giữ, anh không mang theo bất cứ kẻ nào.
Chưa biết được nguy đến mức nào là một nhân tố không xác định.
Trương Thiên kêu một chiếc xe, trực tiếp tới nhà của Triệu Chí Long của Đông Khôi Xã!
Cách đó một ký lô mét, tài xế bảo Trương Thiên xuống xe, không dám đến gần.
Trương Thiên bất đắc dĩ, chỉ có thể xuống xe bàn tay không mà đi tới.
Kỳ thật nếu có mang vũ khí sẽ tốt hơn một chút, rốt cuộc anh cũng phải đối phó với một tiên nhân chưa rõ lai lịch.
Nhưng hiện tại Trương Thiên không có vũ khí bên người.
Trước kia anh có một thanh đao tốt nhất, đáng tiếc hiện tại đã không thuộc về mình.
Trương Thiên lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132529/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.