“Diệt trừ Triệu Tinh của Đông Khôi Xã!” Trương Thiên trầm giọng đáp lại.
“Cái gì?” Hai người Châu Vũ Bạch Tiểu Mộc kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, trăm miệng một lời mà kêu lên.
Từ từ!
“Anh Thiên, vừa rồi Tiểu Mộc nói nhiều như vậy, anh không nghe vào một câu nào sao?” Châu Vũ ngạc nhiên hỏi.
Bạch Tiểu Mộc ngăn cản: “Anh Thiên, đừng mà!”
“Đông Khôi Xã thật sự không dễ chọc, không phải đã nói sao? Chọc người khác thì phí tiền, chọc Đông Khôi Xã thì phí mạng đó!”
“…”
Sức mạnh giả ngầu vừa rồi đâu?
Dựa vào hai cậu còn muốn làm vua giả ngầu!
Trương Thiên lạnh lùng đi về hướng ghế lô.
Châu Vũ Bạch Tiểu Mộc run run rẩy rẩy co co rúm rúm, an ủi lẫn nhau.
Bạch Tiểu Mộc nói: “Anh Vũ, Đông Khôi Xã có tiên nhân đó!”
Châu Vũ lắc lắc đầu nói: “Bỏ đi, tôi tin tưởng anh Thiên, có anh ở đây thì không có việc gì.”
“Dù sao tôi đứng ở đằng sau anh Thiên, giả ngầu vô số lần, mà chưa thấy qua anh ấy chịu thiệt!”
Trong lòng Bạch Tiểu Mộc có chút kϊƈɦ động, nhưng nghĩ đến Đông Khôi Xã vẫn cảm thấy sợ hãi: “Tôi vẫn hơi sợ!”
“Bất kể giá nào, giả ngầu thất bại đau một thời phòng, không giả thì hối hận cả đời!” Châu Vũ nuốt ực chén canh gà độc dược.
Rốt cuộc Bạch Tiểu Mộc vẫn cắn răng gật gật đầu.
Rầm!
Trương Thiên đi ở phía trước, tới phòng đầu tiên thì trực tiếp giơ một chân đá văng.
Bên trong chỉ có một đôi nam nữ, hình như đang chơi cưỡi ngựa, đi dạo thảo nguyên xanh…
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132527/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.