Nếu như Châu Vũ quen biết Triệu Tinh, vậy thì chỉ cần Đông Khôi Xã bọn họ nói ra chuyện của Tiên Vân, Trương Thiên cũng sẽ buông tha cho gã.
Có điều, Châu Vũ nhanh chóng cúi đầu trở về.
Cậu ta cảm thấy mình khoe khoang hơi lố, hơi mất mặt mà nói: “Ồ! Anh Thiên, đây không phải là bạn của em!”
Trương Thiên không kìm lòng được mà cười nói: “Chà, anh còn tưởng bạn của cậu lợi hại như vậy.”
Châu Vũ xem thường mà nói: “Hứ, người này rất lợi hại sao? Anh xem chẳng phải gã là một tên phế nhân mất tay sao? Có lẽ là bị người ta đánh!”
“Bạn của em lợi hại hơn hắn, sao có thể bị người khác đánh gãy tay?”
Trương Thiên cười nói: “Ừ ừ, tốt nhất là vậy!”
“Thật ra anh muốn nói cho cậu biết, đây là người mà anh muốn thu thập, Triệu Tinh của Đông Khôi Xã…”
“Thật sao?” Châu Vũ trợn mắt, biểu cảm kϊƈɦ động ma nói: “Anh Thiên khiến hắn ra như vậy sao?”
Trương Thiên gật gật đầu!
Châu Vũ vỗ bàn một cái, lấy tay vỗ đùi rồi nói: “Anh Thiên, thù này em ra mặt giúp anh, bạn của em chắc chắn là lợi hại hơn hắn.”
Hả?
Trương Thiên đánh giá khắp người Châu Vũ một hồi, ánh mắt nghi ngờ mà nói; “Có được hay không đây?”
“Chờ đi, anh cứ xem là được!” Châu Vũ tự tin phất tay.
Sau đó, Châu Vũ nhặt lấy bình rượu XO, ung dung bước đến.
Bóng lưng cậu ta có chút anh hùng khí khái!
Hiếm khi nhìn thấy Châu Vũ có gan như vậy, Trương Thiên nghiêm túc nhìn chằm chằm một hồi.
Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132525/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.