“Đại ca, anh đang đùa em sao?” Tiểu Lục cười khổ.
Nhập ma?
Cậu ta chưa từng nghe qua loại phương thức tu luyện như vậy bao giờ!
Cho dù ít nhiều cũng có mấy chuyện như thế trong tiểu thuyết.
Tu luyện có bao nhiêu dạng biến hóa, cho dù là tà tu gì đó Tiểu Lục cũng đã nghe sơ qua, tuy nhiên ma nhập thực sự không có ấn tượng chút nào.
Trương Thiên hạ giọng nói: "Cậu cảm thấy tôi đang nói giỡn sao?"
Giọng điệu nghiêm túc như vậy, Tiểu Lục dừng lại một chút rồi nhíu mày nhìn về phía Trương Thiên: "Đại ca, là thật à?"
Trương Thiên gật đầu nói: "Không cần phải có suy nghĩ hẹp hòi như vậy, tôi đã nói với cậu rồi, tôi không phải người của nơi này…"
"Không thấy dung mạo tôi thay đổi sao? Tôi đã hoàn toàn trở thành một tiên nhân."
Trương Thiên không phải người thường, Tiểu Lục biết điều đó nhưng tuyệt đối không tin tiên nhân gì đó đâu!
Trước kia đại ca vẫn luôn thổi phồng mà.
Tuy nhiên, sự thay đổi Trương Thiên hiện tại làm cậu ta thật sự bị mê hoặc.
Trương Thiên thấy Tiểu Lục nửa tin nửa ngờ nên anh dựng thẳng ngón tay cái lên, một luồng linh lực hiện ra: "Nhìn đây!"
Mặt trên nhìn như trong suốt nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện ra một loạt các đường vân, xung quanh còn có một thứ giống như những điểm lửa đang chập chờn!
Tiểu Lục nhìn chằm chằm thật kỹ càng, không giống gió cũng không phải là cương khí, cậu ta cau mày hỏi: "Đại ca, đây là cái gì?"
"Linh lực!" Trương Thiên tản linh lực ra và thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132502/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.