Ồ, hóa ra Trương Thiên cũng đã thông báo cho bọn họ.
Viện trưởng cũng là do Trương Thiên nhờ người hỗ trợ mời đến, bảo sao lại nhiệt tình như vậy.
Lâm Tử Thanh gật đầu một cái, hốc mắt không khỏi có chút đỏ lên.
Cái gì gọi là tình thân?
Máu mủ tình thâm, ông ngoại thấy chết không cứu, nhưng Trương Thiên vì mẹ vợ, mấy đại nhân vật Khánh Giang có thể gọi đều đến, thần y phía Nam cũng mời đến, ngay cả nhà họ Châu ở Kyoto cũng chạy tới đây..
Vừa so sánh như thế, một nhà Lý Nhân Triều quả thật là máu lạnh vô tình!
Lâm Tử Thanh gật đầu nói: “Viện trưởng đã đến chào hỏi rồi, bây giờ đang cùng với Tằng giáo sư ở bệnh viện quân y làm phẫu thuật ở bên trong!”
“À, à, vậy là tốt rồi!” Ba người nhóm Tưởng Minh Đức đồng thanh nói.
Đột nhiên, Liễu Cao Viên nói: “Chị dâu, chị nói đại viện sĩ Tằng Giang bệnh viện quân y cũng đến sao?”
Ba người còn lại không biết, thế nhưng Liễu Cao Viên lại biết rất rõ là ai.
Giáo sư, bác sĩ có y thuật giỏi nhất ở Khánh Giang, muốn hẹn ông ấy còn phải đặt lịch trước mấy tuần lễ mới được.
Lâm Tử Thanh nói: “Ừm, có thể xem là nể mặt Trương Thiên, đến đây xem bệnh cho mẹ tôi.”
“Chậc chậc, thế thì tốt quá rồi!” Liễu Cao Viên cảm thán.
Hóa ra Trương Thiên thật sự giống như trong lời tâng bốc của đám người lão Tưởng, không gì không thể làm được, lớn mạnh vô địch!
Tưởng Minh Đức có chút tò mò, quay sang hỏi Liễu Cao Viên, Tằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132495/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.