Thiên Ma một mặt ngây ngốc, biểu cảm ngập tràn nghi ngờ, cảm thán nói: “CMN, người này là ai?”
“Tôi cũng không quen.” Nhị trưởng lão lắc đầu, trực tiếp đáp.
Châu Nhu Nhu nhìn đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Ngay cả người ngày thường luôn ổn trọng như Vân Thiên, khuôn mặt lúc này cũng lộ rõ vẻ khó tin, cảm thán hỏi: “Anh là Trương Thiên sao?”
CMN?
Có thật sự khủng bố đến thế không?
Người khác nhìn không ra? Ngay cả Vân Thiên cũng không nhận ra sao? Như thế này thì cũng có chút thái quá rồi đấy.
Nếu như này, lúc quay về tìm bà xã, nhỡ may bà xã không cho ngủ cùng thì biết làm thế nào bây giờ?
Chẳng lẽ lại phải bồi đắp tình cảm từ đầu nữa à?
Ông trời ơi!
Trương Thiên không khỏi liếc nhìn cánh tay của mình một chút.
Cũng không có thay đổi gì lớn mà? Vẫn có máu có thịt!
Anh nhún vai nói: “Anh nói thử xem?”
Vân Thiên nghe xong không khỏi nhếch miệng, nở một nụ cười yếu ớt.
Có thể khiến Vân Thiên bật cười, thực sự cũng không dễ dàng chút nào.
“Á đù, đây mà là Trương Thiên sao?” Mấy vị trưởng lão đi đến, bóp trên nắm dưới một lượt.
Thật không thể tin được!
Ông lão Thiên Ma trực tiếp mắng: “CMN, ăn kim đan xong còn có thể trở nên đẹp trai như này? Mau mau, đưa lão phu tám chục viên nào!”
Lão phu rất muốn trở về thời trai trẻ cuồng ngạo một phen!
Dứt lời, ông ấy còn làm ra vẻ thật sự muốn kéo Trương Thiên đi luyện đan!
Châu Nhu Nhu nhìn Trương Thiên, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132489/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.