Người khác nhìn thấy sắc đẹp nổi tâm, còn Thiên Ma này, nhìn thấy thuốc, nổi tâm!
Muốn chiếm kim đan hóa thể của Trương Thiên làm của riêng!
Hơn nữa lần này ông lão Thiên Ma ra tay tương đối nhanh, kim đan hóa thể giờ đã nằm gọn trong tay ông ta.
Ông ta còn hướng về phía Trương Thiên cười nói: “So tài tôi nhận thua, nhưng mà viên đan dược này bị tịch thu, cậu dùng bao nhiêu dược liệu thượng hạng của tôi, đương nhiên tôi phải lấy lại rồi!”
Cái này…Da mặt cũng quá dày rồi?
Mọi người trong phòng mặt đầy vạch đen, trợn mắt há hốc mồm!
Vì muốn có được đan dược mà không từ thủ đoạn?
Trương Thiên không những không giận mà còn cười, hơi nhíu mày nói: “Vậy phải xem ông già ông có thực lực cướp đồ khỏi tay Trương Thiên này không đã.”
Phốc!
Một luồng ánh sáng mạnh mẽ bắn ra, cương phong lưu động, kim đan hóa thể trên tay Thiên ma bắn ra ngoài, Trương Thiên phi thân nhảy lên một cái, tiếp được kim đan, nhanh tay cất vào trong áo.
Anh lớn tiếng cười nói: “Ha ha ha, cái chuyện cướp đan dược này, tôi chuyên nghiệp hơn nhiều!”
Thực sự là núi cao còn có núi cao hơn mà!
Vì đan dược suýt chuýt nữa đánh nhau!
Mọi người bó tay với hai người này, bảo trì thái độ trung lập, coi như không biết gì hết…
Ánh mắt Thiên Ma hiện rõ sự thất vọng, lớn tiếng mắng: “Chuyện cướp đan này, cậu còn không biết xấu hổ mà nói ra à?”
“Cướp của tôi nhiều đan dược như vậy, giờ là lúc tôi đòi lại một chút rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132482/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.