Liễu Cao Viên đương nhiên hiểu ý của Trương Thiên.
Dù sao nhà họ Lăng vẫn luôn nhắm vào mình, xung quanh lại có không ít tai mắt, Trương Thiên nếu muốn đến thì cần thời điểm thích hợp.
Hành sự cẩn trọng như vậy, khiến Liễu Cao Viên không khỏi nhìn anh bằng cặp mắt khác.
Ông ta gật đầu một cái.
“Trương Thiên, thì ra chuyện mà anh muốn nói với tôi chính là muốn hẹn gặp ông nội tôi sao?” Liễu Ngữ Yên mím môi hỏi, trên khuôn mặt thuần khiết hiện lên vài phần mất mát.
Có một cảm giác sự trông đợi bỗng nhiên biến mất.
Trương Thiên điềm nhiên gật đầu, không phủ nhận.
Liễu Cao Viên thấy vậy nhỏ giọng mắng Liễu Ngữ Yên, “Yên nhi, không được phép vô lễ. Cháu sao có thể hô to gọi nhỏ thẳng tên của Trương tiên sinh như thế được? Trương tiên sinh chính là ân nhân cứu mạng của cháu đấy!
Hôm nay nếu như không phải là Trương tiên sinh ra tay cứu giúp, e rằng cái mạng nhỏ này của cháu đã sớm không còn rồi.”
Người cứu mình là Trương Thiên?
Lông mày Liễu Ngữ Yến nhíu lại, vẻ mặt sửng sốt, quay đầu kinh ngạc nhìn về phía Liễu Cao Viên.
Trương Thiên nghiêm túc cắt ngang lời họ, nói, “Tôi và Liễu Ngữ Yên trước đây có quen biết, không cần phải nói mấy lời khách khí như thế làm gì.”
“Hôm nay tôi tới đây là muốn cùng Liễu gia chủ bàn bạc chính sự.”
Loading...
Liễu Ngữ Yến biết được sự thật liền đỏ mặt, có chút lúng túng.
Liễu Cao Viên gật đầu một cái, trước tiên bảo Liễu Ngữ Yên ra ngoài, sau đó mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132411/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.