Một bán bộ tôn sư vẫn là không uy hiếp được Tiểu Lục.
Trương Thiên trầm giọng: “Xử lý cho ổn thỏa! Hồi âm cho tôi!”
“Dạ!” Tiểu Lục nhận lệnh.
Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Lục liền mở tai nghe Bluetooth lên, nhắc nhở một câu: “Chị dâu, bọn họ tới rồi. Đợi lát nữa nếu không nghe tiếng em trả lời, vẫn hy vọng chị... không thể mở cửa!”
Là không thể, không phải không muốn.
Giọng của Tiểu Lục rất kiên quyết.
Trong lòng Lâm Tử Tinh thoáng khựng lại. Cô nhíu mày, trầm giọng đáp: “Được!”
Cũng may Lâm Tử Tinh trước giờ vẫn luôn là một giám đốc lãnh đạm. Không chỉ ở tính tình tẻ nhạt, mà còn ở thái độ rất trầm ổn... ít nhất đến bây giờ cô vẫn không hoảng loạn.
Tiểu lục đứng trước cửa, hai tay chắp sau lưng, trong tay trái không biết từ lúc nào đã lấy ra một thanh dao găm tinh luyện, đang tản ra hàn quang.
Thanh dao găm này so với dao găm bình thường thì dài hơn hai thước. Hình dạng tay cầm cũng rất kỳ quái, xung quanh cán có rất nhiều thứ tua tủa như gai nhọn răng nanh vậy, nhưng mà Tiểu Lục khi cầm trong tay thì lại rất vừa vặn, không nhiều quá một tấc, cũng không chạm phải gai. Giữa người và dao giống như tuy hai mà một đến nỗi nếu như tách ra, người khác khẳng định sẽ dùng không được con dao này.
Hàn quang trên lưỡi dao mãnh liệt chói mắt, trên thân dao còn có khắc một chữ nhỏ mờ nhạt!
Tiểu Lục “tiếp khách” chính là bình tĩnh như vậy, trong đôi đồng tử trong suốt nhiều thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132384/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.