Khuôn mặt Liễu Ngữ Yên đỏ bừng, đỏ đến cả mang tai.
Cô ta là đang gặp bà dì mà! Giết người cái gì mà giết người chứ?
Nhưng mùi này mà anh ta cũng ngửi được kia á?
Liễu Ngữ Yên bối rối nhìn Trương Thiên, trái tim nhỏ nhảy bình bịch như trống trận, xấu hổ nói: “Tôi... tôi có bà dì ghé thăm! Hôm nay đã xịt không ít nước hoa rồi... mà mùi... vẫn nặng như vậy hả?”
Hả? Gì?
Ôi mẹ ơi, a di đà phật!
Thí chủ, giờ tôi nói tôi là hòa thượng thì cô có tin không?
Chứ tôi nhục cmn quá!
Hôm nay anh tới nhà họ Lăng vẫn luôn giữ cảnh giác, hơn nữa sự hiểu biết của Trương đại thần về lĩnh vực này của con gái quả thực là khuyết thiếu không ít, còn thật sự hiểu nhầm...
Anh bèn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, giải thích: “À à, không cần lúng túng, thật ra tôi là bác sĩ. Tôi thấy sống mũi cô đỏ ửng, nếu không có đoán sai thì cô chắc là cảm thấy có hơi đau, tôi có thể giúp cô bấm huyệt khơi thông một chút!”
Liễu Ngữ Yên chính là một em gái ngốc bạch ngọt khả ái, cô ta tới tháng trong người quả thật có hơi khó chịu, nhưng ai mà không phải như vậy chứ?! Lúc này Trương Thiên cũng chỉ giải thích một lần mà thôi, cô ta đã rất tin tưởng rồi, liền tỏ vẻ đồng ý.
Chuyện tới nước này, Trương Thiên chỉ đành đâm lao theo lao. Anh bắt hai tay lại, sau đó vận chuyển một chút linh khí, giúp mình giải vây.
Dưới sự xoa dịu của linh khí, Liễu Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132376/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.