Tối hôm đó, Trương Thiên đang thu dọn đồ đạc.
Tô Vân Nguyệt lại gửi tin nhắn tới: "Vài ngày không gặp đã nhớ anh rồi! Chúng ta đi vụng trộm ở tỉnh Khánh Giang, anh có muốn mang theo một hộp này không?"
Ting ting, cô ta gửi bổ sung một hình ảnh đến.
Bốn phía trong cái hộp nhỏ, hồng xanh lẫn lộn, là bao cao su nhãn hiệu lớn.
Nếu như đoán không sai thì có lẽ bên trong có ba cái túi.
Hai ngày nay Trương Thiên đang cần thứ này, đương nhiên không phải vì người phụ nữ lẳng lơ này, mà để dùng cho Lâm Tử Thanh.
Con mẹ nó!
Bị bệnh tâm thần à!
Trương Thiên nhìn tin nhắn vừa xong, ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Tử Thanh đang ngồi trên ghế sa lon, tim đập rất nhanh, giống như thực sự đang làm chuyện xấu.
Anh cầm lấy điện thoại và nhắn lại một câu: "Tô Vân Nguyệt, tôi đến tỉnh Khánh Giang để làm việc, cô đừng có mà nghĩ những chuyện viển vông thế này!"
Ting ting!
Tin nhắn lại được gửi tới, mỗi lần đều đáp lại trong vài giây, cảm giác giống như đã sớm soạn tin nhắn từ trước.
Tô Vân Nguyệt trả lời: "Đề tôi là việc anh cần phải làm."
Với hình ảnh minh hoạ đi kèm là ảnh nửa người, chỉ từ phần eo trở xuống phía dưới. Cô ta mặc quần jean bó sát, lộ ra đường cong nóng bỏng.
Mẹ!
Trương Thiên muốn điên rồi.
Hai ngày này bực tức trong lòng vốn tăng lên vì Lâm Tiểu Nhã hoàn toàn ở trong nhà nên đã cản trở anh cùng Lâm Tử Thanh phát triển tình cảm, mẹ nó thực sự sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132368/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.