Ầm ầm ầm!
Tất cả mọi người đều ngã xuống.
Ba người Lưu Diệu đứng yên tại chỗ, căn bản là không dám động!
Hoảng sợ!
Kinh hoàng!
Luống cuống!
Trương Thiên đứng trên đống thi thể máu thịt be bét, như ma quỷ chui ra từ địa ngục, tràn ngập giết chóc.
Xung quanh đều có mùi máu tanh rất nặng, khiến cho người khác buồn nôn!
Trương Thiên không lo lắng, rút một điếu thuốc ra châm lửa.
Anh đạp lên thi thể, đi từng bước về phía ba người nhà họ Lưu.
Lưu Kim lập tức sợ tè ra quần, dưới thân ướt đẫm.
Vẻ mặt hai vợ chồng nhà họ Lưu rất khó coi, nín thở nhìn chằm chằm vào Trương Thiên, hai chân lạnh run.
Giờ phút này Trương Thiên mới thật sự giống một người gian ác, anh đến lấy mạng họ.
Chuyện đến nước này, Lưu Diệu sụp đổ.
Rầm!
Trong nháy mắt khi Trương Thiên đến gần, hai đầu gối Lưu Diệu quỳ xuống đất.
Ông ta hạ giọng cầu xin Trương Thiên nói:
"Tôi sai rồi, là Lưu Diệu tôi đáng chết, nhưng người gây họa không phải là vợ con tôi, cầu xin cậu tha cho họ."
Trương Thiên ngậm thuốc lá thở nhẹ ra một hơi, lạnh lẽo nói:
"Chỉ có ông muốn giết tôi? Họ không muốn?"
"Lăn lộn nhiều năm như vậy, là ông quá ngây thơ hay là tôi nghĩ quá nhiều?"
Không đánh lại, kẻ thù còn nhất định muốn đuổi tận giết tuyệt !
Lưu Diệu trầm giọng không nói thêm.
Nhưng cả người ông ta bắt đầu run lên, nghiến răng nghiến lợi.
Ông ta đột nhiên nhảy lên, muốn đấm một quyền vào bụng Trương Thiên.
Loading...
Đánh đến Trương Thiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132351/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.