Quản lí nhà hàng Hoa Đỉnh, thân phận cũng không phải là thấp, chuyên phụ trách tiếp đón những khách quen và có máu mặt.
Giờ đây lại ăn nói khép nép và kính cẩn như vậy, còn đích thân tới đây nữa, quá hoành tráng rồi.
Nhìn quản lí Phan ăn mặc còn sang trọng hơn mình gấp vài lần, Lâm Diệu Đông nhíu chặt mày.
Bản thân ông không hề biết người này!
Chẳng lẽ Trương Thiên lại làm ra chuyện gì khiến người ta đến tận đây tính sổ?
Da đầu ông căng ra, mạnh mẽ đứng dậy, điều chỉnh tốt tâm trạng rồi nói: “Tôi chính là Lâm Diệu Đông!”
Quản lí Phan mỉm cười gật đầu, rồi nhanh chóng giơ tay ra, hướng về phía Lý Tú Cầm đang ngồi bên cạnh Lâm Diệu Đông nói:
“Vậy bà đây chắc hẳn là vợ của ông Lâm, bà Lâm đúng chứ?”
Nghe người kia nói như vậy, Lý Tú Cầm không khỏi đứng dậy, gật đầu đáp lại một cách khách sáo.
“Rất hân hạnh được gặp hai người! Vậy anh Trương đây chính là con rể của hai người phải không?”
Chủ đề đã đổi sang Trương Thiên, Lâm Diệu Đông không muốn nhận là họ quen biết nhau chút nào.
Nhưng Lý Tú Cầm vẫn cam chịu gật đầu nói: “Đúng vậy!”
Bạn học cũ đưa mắt nhìn nhau, chuyện gì đang xảy ra thế này?
Ngô Đạo Nhân bày ra bộ dáng của người có quyền có thế, “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Giọng điệu ghét bỏ này chính là đang muốn nói: Cậu đang quấy rầy chúng tôi ăn cơm.
Quản lí Phan không hề thay đổi sắc mặt, vẫn mỉm cười trả lời: “Không có, không có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132326/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.