Vầng thái dương đã lơ lửng giữa trời.
Ánh dương quang chiếu xuyên qua kẽ lá vào trong rừng cây.
Phong Cái Thường Thắng Quân, Lãnh Nguyệt My, Bạch Hàng Tố chọn địa hình thuận lợi đứng thành hình tam giác tay lăm lăm binh khí, nghiêm cẩn giới bị sắc mặt ai nấy đều trầm trọng tựa như gặp phải cường địch sắp sửa tấn công.
Lúc này Đặng Tiểu Nhàn đã tỉnh lại, thấy khuôn mặt Thu Hàn Vân trắng bệch, mồ hôi đổ ra như mưa, hơi thở dồn dập khác thường, chàng hiểu rằng vì bà đã vận công gắng sức giải trừ chất độc trong cơ thể chàng, nên mới bị tổn hao nguyên khí ghê gớm đến mức như vậy.
Đặng Tiểu Nhàn cảm động, hai mắt ứa lệ, chợt quên đi chất độc trong cơ thể, làm cho chàng không có cách nào vận khí được, nên vừa định vươn mình đứng dậy, nửa thân người chàng cảm thấy nhức nhối ngay cả ngồi dậy cũng hết sức khó khăn.
Chàng nhìn Thu Hàn Vân không chớp mắt, giọt lệ từ từ chảy xuống, giọng chàng kích động :
- Cô cô...
Đông Địch Thu Hàn Vân mỉm cười an ủi :
- Ngươi tỉnh rồi hả? Mau nạp khí vào Đan Điền để ta vận công trục chất độc trong cơ thể ngươi ra.
Đặng Tiểu Nhàn không chịu đựng được nữa, giọng chàng run run :
- Cô cô, người hãy nghỉ mệt một chút đã.
Thu Hàn Vân chợt nghiêm sắc mặt, nói nhỏ :
- Mau! Nếu không công phu từ trước tới giờ của ta uổng phí, ngoan nào, nghe lời ta nằm xuống đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ta-tuyet-dan/2861003/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.