Trời đã vào khoảng cuối hạ đầu thu, song tiết trời vẫn còn khá nóng bức, vầng dương đỏ rực trên cao.
Nhưng khi đêm xuống khí trời trở nên dịu mát, có lúc còn nhuốm hơi lạnh, bởi vì nơi đây là vùng Mân Sơn giáp với hai tỉnh Cam Túc và Tứ Xuyên.
Ráng đỏ khắp trời.
Vầng dương dần dần ngả xuống phía tây.
Một chiếc xe ngựa có mui chậm chạp bò lên theo sơn lộ, người đánh xe kéo sụp chiếc mũ xuống ngồi dựa vào càng xe, lắc lư cái đầu như muốn ngủ gục.
Một hán tử trẻ tuổi cưỡi con Huyết Hãn Bảo Mã, đầu đội mũ tre. Lúc trước, lúc sau tựa như đi theo hộ vệ chiếc xe này.
Cả xe lẫn ngựa cùng với hai người đều bị đất cát bụi bặm phủ lên một lớp dày thêm, mồ hôi đổ ra như mưa đã biến họ trở thành những đống bùn di động.
Nếu như không ra sức chạy mau thì người nọ đâu đến nỗi như vậy.
Người ngồi dựa vào càng xe, đang định ngủ gật bất ngờ khẽ hất chiếc mũ lên, chỉ thấy trong ánh mắt tinh quang chiếu ra sáng ngời, khuôn mặt không chút mệt mỏi, ngửa đầu nhìn trời rồi hú lên một tiếng, con tuấn mã kéo xe tựa như linh thông liền ngẩng đầu hí lên một hồi dài, rồi tung bốn vó phóng như bay trên sơn lộ gập ghềnh.
Con Huyết Hãn Bảo Mã của hán tử trẻ tuổi kia cũng không chịu kém, hí lên một hồi đoạn cất bốn vó chạy như bay.
“Hấp” một tiếng đã phóng lên trước.
Một lát sau, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ta-tuyet-dan/2860997/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.