Chương trước
Chương sau
Khi Bạch Tuyết Ninh trở về liền nằm ườn lên ghế sofa, chẳng còn chút nào thanh lịch hay quý phái nữa.

Tâm trạng đi chơi của cô bị vụ tai nạn đó phá hỏng hoàn toàn rồi!

Bạch Tuyết Ninh trở nên chán nản, đột nhiên cô nhớ ra chuyện gì đó ngồi bật dậy, đưa mắt về phía Lạc Xương:

"Hạ Đình Sâm là ai?"

Lạc Xương ngạc nhiên, cô ấy không biết? Không thể nào? Nhưng cô không dám hỏi nhiều: "Hạ Đình Sâm là con trai cả và cũng là người thừa kế của Hạ gia, một trong tứ đại gia tộc ở Thủ đô. Nghe nói anh ta là một người dễ gần, danh tiếng tốt, không kiêu căng, là thần tượng của nhiều thiếu nữ. Nhưng chỉ có người tiếp xúc mới biết sự âm hiểm và mưu mô của anh ta! Tóm lại là một người không dễ chọc."

Bạch Tuyết Ninh nghe thấy vậy thì cười khúc khích thích thú: " So với Tuyển gia thì sao?"

Lạc Xương trong mắt không giấu được vẻ khinh thường: "Cho dù có mười người như anh ta cũng không thể động đến Lão đại."

"Vậy sao?" Bạch Tuyết Ninh vẫn không thu nụ cười nhưng trong mắt lại xẹt qua tia âm hiểm.

Haizzz... có lẽ kẻ thù của cô thực sự rất mạnh!

"Cô Bạch, không cần lo lắng, có Lão đại đứng sau, cô không cần sợ ai hết." Lạc Xương hiểu nhầm cô sợ đắc tội Hạ gia.

Bạch Tuyết Ninh cũng không cần nguy biện, trong tay đang nghịch tấm danh thiếp, anh mắt như đang suy tư gì

do...

Một lúc sau, Bạch Tuyết Ninh đứng dậy: "Tôi đi ngủ một lát, không cần đánh thức." Sau đó bước thẳng lên lầu.

Vừa định nằm xuống giường thì điện thoại cô reo lên, không cần nghĩ cũng biết là Nam Cung Tuyển gọi, có lẽ sự việc hôm nay anh cũng đã biết. Dù sao anh ta cũng để một đôi mắt quan sát bên cạnh cô.

"Tuyển gia, anh thật biết cách căn giờ gọi." Bạch Tuyết Ninh nhấc máy, giọng của cô pha chút mỉa mai cùng tức giận

Nam Cung Tuyển nhướn mày: "Em vẫn đang ngủ?"

"Không, là chuẩn bị đi ngủ."



Đầu bên kia truyền đến giọng cười trầm thấp: "Em không sợ ngủ nhiều sẽ mập như heo sao?"

"Tuyển gia đang nguyền rủa tôi sao?" Tên Nam Cung Tuyển chó chết này...

"Em cảm thấy có linh nghiệm không?"

"Nam Cung Tuyển!!" Cô thực sự tức giận rồi đó

"Hửm?"

Bạch Tuyết Ninh hít một hơi thật sâu, tên này muốn chọc tức cô sao?

"Tuyển gia chỉ muốn gọi cho tôi vì việc này thôi sao?"

"Lần sau đừng hành động liều lĩnh, tôi không muốn em gặp nguy hiểm." Giọng nói của anh bắt đầu nghiêm túc:

"Hơn nữa, tôi để người bên cạnh em không phải để trang trí."

"Tuyển gia lo cho tôi sao?"

"Tôi không nên sao?"

"Vậy Tuyển gia vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi?"

Tay Nam Cung Tuyển bất giác xiết chặt điện thoại, anh nhớ đến khi gặp cô ở nhà hàng, cô hỏi: Quan hệ chúng ta là gì?

Ánh mắt anh trở nên mờ mịt, tuy trước kia có nghi ngờ cô nhưng chỉ cần nhìn thấy cô đi cùng người khác, anh không thể kiềm chế được, nụ cười đó cô nên cười với anh mới phải!

"Ninh Ninh, chờ tôi về, chúng ta nói chuyện."

"Được!" Nụ cười trên môi Bạch Tuyết Ninh cành sâu~

Mà khoan đã...Ninh Ninh? Anh ta đổi cách xưng hô từ bao giờ vậy? Cô đang muốn nói gì đó thì đầu bên kia đã tắt máy....



Bên kia, khi Nam Cung Tuyển cúp điện thoại, khuôn mặt anh trở về vẻ lạnh lùng như cũ. Anh quay sang nói với

Thập Nhất:

"Xứ lý nhanh đi, ngày mai về thủ đô."

Thập Nhất ngạc nhiên nhưng cũng không nhiều lời:

"Vâng, lão đại."

Sau khi cô cúp điện thoại, cô trầm ngâm một lúc rồi gọi Tiểu Lục

"Ký chủ, có chuyện gì sao?"

"Tiểu Lục, ngươi nói cho ta về các thế lực ở Thủ đô đi."

"Ký chủ, thế lực ở Thủ đô rất phức tạp, tôi có đọc hàng trang giấy cũng không hết~"

"Vậy hãy tóm tắt cho ta về tứ đại gia tộc."

"Tứ đại gia tộc gồm 4 nhà Hạ gia, Mộ gia, Tần gia và Thạch gia. Trong đó Hạ gia là lớn mạnh nhất. Mộ gia và Tần gia xếp thứ hai. Thạch gia so với ba nhà trên thì yếu hơn hẳn, họ an phận nên ít bị chú ý đến. Mỗi một gia tộc đều liên quan đến hắc đạo và xây dựng một thế lực và huấn luyện chúng trở thành đội quân trung thành đế bảo vệ nên xưa nay không ít gia tộc khác muốn lật đổ nhưng toàn thu về kết quả thất bại, họ không chỉ đứng vững trên thương trường mà còn mở ra nhiều lĩnh vực khác như trong quân sự, chính trị.."'

"Dừng, dừng." Bạch Tuyết Ninh cắt ngang lời nói của Tiểu Lục, nghe mấy cái này cô chỉ tổ đau đầu.

Đột nhiên cô mới nhớ ra gì đó: "Nam Cung gia không nằm trong đó sao?"

"Làm sao có thể, Nam Cung gia là gia tộc cổ xưa, ở một đẳng cấp khác, cho dù tứ đại gia tộc có hợp sức cũng chưa chắc đã động vào một góc của Nam Cung gia, dù sao gia tộc đó đã tồn tại 1000 năm rồi, còn tứ đại gia tộc nhiều nhất cũng chỉ mới 300 năm thôi!"

Bạch Tuyết Ninh nằm trên giường không biết đang suy nghĩ gì.

"Ký chủ, Nam Cung gia thực sự rất mạnh, người nên cẩn thận..."

Bạch Tuyết Ninh thở dài, tứ đại gia tộc cô hoàn toàn không quan tâm cũng như chẳng thèm để vào mắt. Nhưng còn Nam Cung gia...thực sự với một mình cô càng khó có thể lật đổ được. Nhưng nếu dùng thêm người máy...ừ m nó dễ dàng hơn nhiều! Vậy trước tiên ta nên đưa Stan ra ngoài đã!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.