Mấy hôm nay, Bạch Tuyết Ninh đều ngủ nướng ở nhà làm con cá mặn. Cô cảm thấy cứ như vậy thì thật tuyệt!
Khi Bạch Tuyết Ninh vẫn còn đang nằm trên giường thì điện thoại reo lên, cô buồn ngủ không mở nổi mắt:
"Alo?" Giọng nói của cô khàn khàn pha chút tức giận khi bị phá mất giấc ngủ
"Chưa dậy?" Nam Cung Tuyển nhướn mày nhìn lên đồng hồ trên tay, gần 11 giờ rồi mà cô vẫn ngủ? Anh nhớ lại lúc ở thành phố Z cô cũng thích ngủ nướng. Bỗng nhiên anh muốn cười, mặt nhỏ này của cô thật đáng yêu~
"Tuyển gia?" Bạch Tuyết Ninh giật mình bật dậy, cơn buồn ngủ bay hết sạch.
"Ừm, làm phiền em sao?" Bên kia truyền đến giọng trầm ấm, nhẹ nhành
"Không có, không có. Tuyển gia hôm nay gọi có chuyện gì sao?"
"Tôi phải đi có việc không ở Thủ đô, tôi đưa người của tôi đến bảo vệ em."
"Bảo vệ?" Cô suốt ngày ở nhà thì cần bảo vệ gì chứ? Đột nhiên Bạch Tuyết Ninh nhớ tới Zies, đừng nói là anh ta ghen đấy chứ? Cô cảm thấy cạn lời: "Không cần phiền phức như vậy."
"Em muốn giữ lại hắn?" Giọng nói của anh dần trở nên lạnh lẽo
Bạch Tuyết Ninh nghe vậy thì nhướn mày, khí lạnh của anh bay tận đến chỗ cô rồi!
"Tuyển gia, anh đang ghen sao?" Cô nở nụ cười trêu trọc
"Um."
Lời anh vừa thốt ra khiến cô sững người lại. Bàn tay bóp chặt điện thoại.
"Khi nao tro ve toi co chuyen muon noi voi em."
"Được"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-co-vo-toan-nang/3653078/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.