Chương trước
Chương sau
Nam Cung Tuyền ngồi đối diện với Bạch Tuyết Ninh, cả hai im lặng không nói.

Một lúc sau, Bạch Tuyết Ninh bắt đầu thấy buồn ngủ, hôm nay cô thực sự đã dậy sớm nhất kể từ lúc xuyên không về.

Nam Cung Tuyển thấy vậy liền đi lấy chăn đắp nhẹ lên người cô, khoảng cách hai người càng gần, anh có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người cô, hô hấp của anh dồn đập, một lúc sau anh quay người ngồi phía đối diện ngắm nhìn cô nàng thiên sứ của mình đang say giấc ngủ.

Ở đằng xa, Mộc Thanh nhìn hai người phía trước bằng ánh mắt phức tạp.

Khi Bạch Tuyết Ninh tỉnh dậy máy bay cũng dần hạ cánh.

"Xin lỗi, tôi ngủ quên mất." Sau đó cô nhận ra trên người có một chiếc chăn mỏng, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối diện, khuôn mặt trở nên ngại ngùng: "Cảm ơn."

"Không có gì, lát nữa tôi bảo Thập Nhất đưa em về." Nam Cung Tuyển bỏ laptop xuống, nhìn khuôn mặt ngại ngùng dần trở nên đỏ bừng trông thật dễ thương của cô.

"Không cần phiền phức như vậy, tôi có thể tự bắt xe về được."

"Nghe lời" Anh trầm giọng nhưng trong mắt lại có một tia dịu dàng khó tả.

"....Được, cảm ơn"

Nghe thấy cô khách sáo vơi mình như vậy, anh bất giác nhíu mày, anh cảm thấy cô càng như vậy thì càng xa cách!

Bạch Tuyết Ninh không để ý đến biểu cảm của anh, cúi người nhìn chăn, ánh mắt đầy phức tạp.



Tiểu Lục ở bên cạnh thấy vậy liền không khỏi nghĩ: Ký chủ động lòng rồi...? Ở với ký chủ 1000 năm, có thể nói trên đời này nó là người hiểu ký chủ nhất. Ký chủ sẽ không bao giờ bao dung với người khác đặc biệt là kẻ thù của mình, bên ngoài cô dịu dàng, hoà đồng nhưng thực chất trong tâm cô thì ngược lại: lạnh lùng và tàn nhẫn như có một tấm chắn vô hình ngăn cô với bên ngoài. Những nãy nhìn ánh mắt của cô, nó cảm thấy cô có chút rung động. Tuy vậy, ký chủ chắc chắn không để nó thao túng mà mất đi lý trí và mục tiêu của mình!

Đây chính là ký chủ mà nó biết!

___________________

Sau khi xuống sân bay, Bạch Tuyết Ninh được Thập Nhất đưa về. Cô vừa bước xuống xe định nói lời cảm ơn nhưng lại nghe thấy giọng của Thập Nhất:

" Cô là người đầu tiên Lão đại đối xử dịu dàng như vậy, mong cô không làm ngài ấy thất vọng."

Nói rồi anh lái xe đi mà không nghe câu trả lời của cô. Sao cô không hiểu ẩn ý trong lời nói anh ta chứ!

Bạch Tuyết Ninh nhếch môi, xoay người bước vào nhà. Vì mấy hôm không ở nên căn nhà trở nên hơi bụi bặm. Cô thả Zies ra ngoài còn mình xoay người đi tắm, mấy hôm nay cô cảm thấy mệt mỏi, nhất là khi đối phó với Nam Cung Tuyển. Phải công nhận anh ta là người khó chơi nhất trong 1000 năm cô xuyên không!

Bạch Tuyết Ninh thở dài, cô không biết nên bắt đầu trả thù như thế nào? Tuy tổ tiên bọn chúng có tội, bọn họ giẫm lên gia tộc cô để leo lên nhưng về đời sau này thì sao?

Nói thật, gia tộc của cô cũng chả phải loại tốt lành gì, bố mẹ cô cũng độc ác không kém, họ cũng thường xuyên đánh đập, hành hạ cô khi còn bé, lợi dụng tất cả mọi thứ để đạt danh lợi và quyền lực, chỉ vì chủ quan nến mới bị Nam Cung gia cùng các gia tộc khác liên thủ tiêu diệt!

Nhưng như vậy thì sao? Chúng dám giết cô và dẫm đạp lên máu thịt của cô lại càng không thể tha thứ, nếu có thể cô thực sự muốn trở về 1000 năm trước san bằng bọn chúng. Tay coi bắt đầu siết chặt, ánh mắt trở lên lạnh lẽo, sát khí xung quanh dày đặc.

Đúng vậy, cô không được mềm lòng!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.