Mấy ngày nay Ngôn Gia Hứa ngơ ngơ ngác ngác, bận rộn không nguôi, đều sắp không tìm được chính mình nữa, nghiêm trọng hơn là đã quên mất mình tên là gì.
Sau khi Ngôn Thận tan họp với anh thì liền bay ra nước ngoài, lúc này mới xuống máy bay.
Ngôn Gia Hứa ở trong điện thoại im lặng, một chút tiếng hít thở cũng không có.
Sau khi khϊế͙p͙ sợ, Ngôn Thận chưa kịp bi thương, chỉ nói: "Bố mua vé máy bay nhanh nhất thì cũng phải một ngày sau."
Ngôn Gia Hứa cúp điện thoại.
Bảo mẫu vẫn luôn khóc, bà ấy nói: "Bà cụ đi rồi, vẫn phải có con trai con gái thân nhất ở bên cạnh mới dễ xử lý."
Ngôn Gia Hứa giống như trấn lòng người, lại thông báo cho Quan Thiếu Lâm biết, một người cũng đang ở nước ngoài.
Quan hệ của Quan Thiếu Lâm và Ngôn Thận chỉ ở trêи danh nghĩa, bà an ủi Ngôn Gia Hứa: "Sinh lão bệnh tử, chuyện thường đời người, Gia Hứa, con chăm sóc tốt cho bản thân. Mẹ mua được vé máy bay liền đến."
Cả đời này của bà cụ Ngôn chỉ nuôi một đứa con trai là Ngôn Thận. Ngoài ra thì có rất nhiều tiểu bối, nhưng đều là họ hàng.
Bởi vậy mọi chuyện phía sau đều rơi lên người của một mình Ngôn Gia Hứa.
Liên hệ với công ty mai táng, từ biệt di thể, hỏa táng di thể, tang lễ.
Thông báo cho người thân bạn bè.
Anh không kịp bi thương, chỉ có lúc đầu óc quay cuồng mà đi ngang qua phòng ngủ kia, anh theo bản năng mà ở lại, nhìn vào bên trong.
Sau đó thì bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515392/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.