Thẩm Tinh Lê nhìn chằm chằm mắt của Ngôn Gia Hứa, bỗng nhiên ý thức được anh có ý gì, mặt nóng lên.
Cách ra xa thẳng người lên, trêи mặt từ chối.
Ngôn Gia Hứa giả bộ như nhìn không hiểu, ôm lấy eo của cô, kéo cô đến trêи đùi mình, tay sờ lên trêи cánh tay mảnh khảnh mềm mại của cô, ẩm ẩm, lành lạnh.
Thế là quen việc dễ làm mà rút khăn tay ướt trong ba lô của cô, lau cánh tay cô một lượt, khô ráo rồi mới buông ra.
Thẩm Tinh Lê cũng không thích mồ hôi, lau sạch mồ hôi rồi quả nhiên dễ chịu hơn rất nhiều, nhịn không được nói: "Anh thật là ngoan."
Ánh mắt Ngôn Gia Hứa hơi khiển trách: "Nói hươu nói vượn."
Thẩm Tinh Lê mới mặc kệ đấy, thế ôm đầu anh, hôn lung tung một trận.
Ngôn Gia Hứa còn có chút chuyện phải xử lý, nói: "Đi xuống. Tự chơi trước đi, anh bận xong rồi đi."
Thẩm Tinh Lê không muốn xuống, chỉ thích dán vào anh, đương nhiên thành phần đùa ác chiếm đa số, muốn xem anh làm thế nào để đuổi cô.
Ngôn Gia Hứa sừng sững bất động, nhướng mày lên, hỏi: "Em chắc chắn không xuống?"
Thẩm Tinh Lê: "Ừm. Em ngồi trêи đùi anh xem một chút, anh bận đi, em không quấy rầy."
"Được."
Ngôn Gia Hứa nhìn mấy phần văn kiện, là hợp đồng, đều đã đóng dấu, còn có mấy mục đóng giáp lai.
Thẩm Tinh Lê hối hận rồi, cảm thấy mình không nên tùy hứng như vậy, mọi chuyện phải có mức độ. Anh đây rõ ràng là xử lý chuyện quan trọng. Thế là xê dịch cái ʍôиɠ, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515382/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.