Ưu điểm của Thẩm Tinh Lê là thông minh, khuyết điểm là quá yếu lòng.
Cô vì bản thân làm tổn thương Tằng Hồng mà khó chịu rất lâu, nhìn phong cảnh chợt lóe lên ngoài cửa sổ, bất tri bất giác lại có nước mắt rơi xuống. Sợ bị người khác nhìn thấy mất mặt, cô một mình chạy tới nhà vệ sinh, ở lại đủ rồi mới quay về chỗ ngồi, sau đó đắp kín áo đi ngủ.
Người Trung Quốc đều nói lấy ơn báo oán.
Vấn đề là, Thẩm Tinh Lê thành thật hỏi bản thân mình, phần oán hận này khi nào mới có thể kết thúc? Hoặc là xảy ra sự thay đổi gì mới có thể kết thúc? Kết quả là, cô cảm thấy mình sẽ mãi mãi hận Tằng Hồng.
Nói trắng ra là, thời kỳ thiếu niên, người mẹ là bầu trời của con.
Trêи thế giới này, Tằng Hồng là người Thẩm Tinh Lê yêu nhất, dẫn đến cuối cùng cô ghét bà ấy nhất.
Mãi đến khi bước xuống tàu, hốc mắt có chút phiếm hồng bị Ngôn Gia Hứa trông thấy.
Ngại vì bà nội ở đây, anh chỉ nhìn chằm chằm vào mắt cô hai giây, lập tức quay đầu, cười chào hỏi bà cụ: "Chúc mừng năm mới, bà nội."
Bà nội Thẩm rất hài lòng với sự sắp xếp của năm mới năm nay: "Chào tết xuân, Gia Hứa, lại lớn thêm một tuổi rồi."
Ngôn Gia Hứa làm động tác chọc cười: "Với cháu mà nói thì là già đi một tuổi, Tinh Tinh ngược lại là lớn thêm một tuổi."
Bà nội Thẩm: "Theo như cháu nói thì bà cũng không kém bao nhiêu nữa."
"Bà còn trẻ đấy, hai ba mươi năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515374/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.