Từ giữa tháng tám Thẩm Tinh Lê liền ở nhà của thầy Triệu, tham gia tập huấn, trong vòng ba tháng. Cô xin nghỉ ở trường học, cô Cao không nói gì, dù sao thì thành tích văn hóa của Thẩm Tinh Lê ổn, chỉ nhắc nhở cô: "Bài tập nên làm thì đừng quên."
"Em biết rồi ạ ~"
Tham gia tập huấn không thể ra ngoài, cũng không cho phép người nhà đến thăm. Qua một khoảng thời gian ngắn, lại có một cô gái nhỏ gia nhập lực lượng tập huấn, cô ấy cũng là học sinh thi đại học, nhưng mà là học sinh trường Tam Trung bên canh, tên là Từ Lâm Ý.
Mỗi ngày Thẩm Tinh Lê chỉ ngủ sáu tiếng, vừa mở mắt thì ý nghĩ đầu tiên nhảy vào trong đầu chính là vẽ tranh.
Hoàn thành nhiệm vụ mà thầy Triệu sắp xếp, còn phải về phòng làm bài tập.
Bài tập mỗi ngày cô Cao đều sẽ gửi qua tin nhắn cho cô. Bài tập cũng mang đến một chồng lớn.
Khoảng thời gian đó là khoảng thời gian mệt nhất khổ nhất kể từ khi cô lớn lên. Vẽ tranh không có đơn thuần giống như cô học lý toán, chỉ dựa vào thông minh, lão luyện là có thể lấy được điểm cao.
Vẽ tranh đương nhiên cần sự cố gắng, nhưng cũng cần có thiên phú.
Cũng may Thẩm Tinh Lê không nghĩ nhiều, bởi vì biết hiện tại có lo nghĩ cũng vô dụng, bản thân mình cố gắng là xong rồi, còn lại đều giao cho ý trời.
Nhà của thầy Triệu ở trong biệt thự cũ ở ngoại ô Khai Thành, bên cạnh chính là đại học Khai Thành. Biệt thự có tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515349/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.