Thẩm Tinh Lê ngồi trêи ghế ăn kem Cornetto, Hạ Thành Hàm không rời đi, an vị ngồi một bên sững sờ một lúc, sau đó lấy bài tập ra.
Thẩm Tinh Lê:"..."
Thật là bó tay mấy lần rồi, tại sao có thể có người mỗi giờ mỗi khắc luôn làm bài tập chứ!
Hạ Thành Hàm giải thích: "Sắp phải thi đấu rồi, tớ không muốn lãng phí thời gian."
"À." Thẩm Tinh Lê ɭϊếʍ ɭϊếʍ kem, cũng không tính nói quá nhiều với cậu ta. Cô muốn đi, nhưng bởi vì vướng bận đối phương mua kem Cornetto cho cô, thật sự là không tiện. Đành phải chờ ăn xong rồi đi.
Ánh mắt cô liếc một cái lên trêи bài tập của cậu ta, dứt khoát nhắm mắt lại ăn... tục ngữ nói, mắt không thấy tâm không phiền.
Bỗng nhiên Hạ Thành Hàm hỏi: "Thẩm Tinh Lê, cậu muốn tham gia thi đấu không?"
Thẩm Tinh Lê thành thật lắc đầu: "Không muốn."
"Năng lực tư duy logic của cậu rất mạnh."
"Cảm ơn."
...
"Nếu cậu muốn ăn thêm một cây nữa, tớ có thể mua cho cậu."
"Tớ không ăn nữa, cảm ơn một cây này của cậu." Thẩm Tinh Lê thầm nghĩ, cô là heo à? Không nhịn được mà nghĩ nhiều thêm một chút, tại sao người này lại muốn mua kem cho cô? Hạ Thành Hàm bình thường chẳng muốn nói một câu nào với các bạn học, Thẩm Tinh Lê biết, trong nhận thức của bạn học Hạ Thành Hàm, tất cả các bạn học đều là "đồ ngốc".
Mà cậu ta là "Long Ngạo Thiên" của giới học thuật. ("Long Ngạo Thiên" cái tên thường thấy trong các truyện, hàm ý châm chọc, nhận đủ khinh bỉ. Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515335/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.