"Anh đã nói với em bao nhiêu lần, giờ nào làm việc nấy."
"Anh thấy là em quá rảnh."
"Mười sáu tuổi không nhỏ nữa, có phải là anh nhất định phải xách lỗ tai em lên không?"
"Lần này thi 120 điểm, lần sau thi 90 điểm đủ không?"
"Thế nào, nói em hai câu em đã già mồm rồi?"
.....
Những lời cay nghiệt này cũng là người này nói.
Trong lòng Thẩm Tinh Lê biết, bây giờ xin lỗi chỉ là lão hồ ly âm hiểm xảo trá hai mươi mấy năm này nhất thời chịu thua, lời anh mắng cô đều là thật. Nghĩ đến đây, cô không nhìn được mà khóc lên, dù cho như thế nào cũng không tin, cũng tha thứ cho anh.
Ngôn Gia Hứa bảo cô đừng lùi về sau, cô càng thêm khϊế͙p͙ đảm mà lùi về sau.
Nước mắt giống như là không cần tiền, một chút đã rơi xuống, đập vào vạt áo trước của đồng phục trắng, để lại một mảng màu đậm lớn: "Anh tránh ra, không được qua đây."
Ngôn Gia Hứa: "..."
Anh thật sự là con mẹ nó rồi, cô gái nhỏ này đang nói gì vậy?
Anh lại mềm dịu thêm một chút, đưa tay, thái độ khiêm nhường: "Đến đây đi, chúng ta nói chuyện."
Thẩm Tinh Lê siết chặt quai đeo cặp sách, ngẩng đầu nhì anh, nhìn thế nào cũng giống bạn học nhỏ tan học bị lớp lớn hơn chặn đường bắt nạt, lỗ tai trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, vô cùng chật vật lau nước mắt: "Anh còn tới nữa em sẽ kêu lên."
"...." Cẩu nam nhân nào đó bị chọc giận mà cười lên, mí mắt thật mỏng thoáng thu lại, tròng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515328/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.