Tiểu khu này có không ít trẻ con, trời tối vắng người, tiếng động kiểu gì cũng sẽ bị phóng đại vô cùng.
Thật ra bình thường có thể nghe thấy rất nhiều tiếng trẻ con kêu khóc đùa giỡn. Ngôn Gia Hứa và bố Ngôn Thân ở bên ngoài ăn xong bữa cơm, được tài xế đưa về, chuẩn bị đi tắm rửa.
Còn chưa bước vào phòng tắm đã nghe thấy tiếng của Thẩm Tinh Lê. Đúng, anh có thể phân biệt trong một giây, đây chính là tiếng của Thẩm Tinh Lê. Âm thanh non nớt, giờ phút này lại vô cùng thê lương, khiến cho người ta đau lòng đến mức trái tim đều xoắn lại.
Bà nội ở dưới lầu gọi anh, trong lòng bà tự nhủ, chẳng lẽ vị chị em già kia của mình hơn nửa đêm đánh trẻ con? Nhưng bình thường bà ấy thương đứa trẻ như vậy chắc chắn là không nỡ lòng đánh chứ? Hay là Tinh Tinh bị ngã nên đau mà khóc?
Bà cụ đi lại không tiện, nói: "Gia Hứa, đến nhà bà nội Thẩm nhìn xem Tinh Tinh thế nào?
Lỡ như là người ta đang dạy dỗ trẻ con thì một người lớn như mình đi không tiện.
Ngôn Gia Hứa đã xuất hiện ở đầu cầu thang. Thiếu niên cau mày, không nói nhiều, đi thẳng về phía cổng: "Cháu đi trước."
Anh không biết Thẩm Tinh Lê ở khu nào, chỉ biết là một hướng chung chung. Lần theo tiếng khóc không khó tìm, vừa mới lên lầu hai đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé quen thuộc.
Thẩm Tinh Lê tóc rối bù, nước mắt giàn giụa, khóc đến mức mặt và cổ đều đỏ lên. Giờ phút này cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515306/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.