Thẩm Tinh Lê còn nhỏ tuổi nhưng không phải ngốc.
Cô có thể nhìn ra được hôm nay Ngôn Gia Hứa không vui.
Hai đứa trẻ một lớn một nhỏ ngồi xếp bằng trêи mặt đất, hai cái bóng dựa vào nhau.
Trêи sàn nhà đồ chơi tán loạn, anh, cô, còn có sách, máy chơi game..... Ngôn Gia Hứa cầm điều khiển trò chơi trong tay, ánh mắt lại không tập trung, không biết là nhìn về hướng nào, giống như là đang suy nghĩ.
Thẩm Tinh Lê giương mắt nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp của anh trai hơi rũ, không hăng hái lắm, Thẩm Tinh Lê cũng khó chịu.
Anh trai không vui, cô cũng không vui.
Cô duỗi bàn tay nhỏ ra xoa xoa cổ tay anh, Ngôn Gia Hứa không có bất kỳ phản ứng gì.
Thẩm Tinh Lê ngồi hơi xa một chút, cô không biết vì sao Ngôn Gia Hứa không vui, đoán rằng có thể là do mình, bởi vì bà nội luôn tận tâm dạy bảo cô: Đừng quấy rầy anh trai, cháu quá quấn người, sẽ chọc cho anh trai không vui.
Thế nhưng tại sao anh Gia Hứa lại giận mình chứ?
Ánh mắt trời ấm áp chiếu rọi trêи gương mặt mũm mĩm của Thẩm Tinh Lê, làn da trắng nõn của Tiểu Tinh Tinh gần như hiện ra màu trong suốt khỏe mạnh, còn có lông tơ be bé ~~ cô nâng cái ʍôиɠ nhỏ lên, lại từ từ di chuyển đến bên cạnh anh, bi bô nói: "Đừng tức giận mà."
Ngôn Gia Hứa bỗng nhiên ném điều khiển đi, ngửa người nằm xuống sàn nhà. Tâm tình bực bội, không muốn nói chuyện, chỉ muốn ở một mình.
Tinh Tinh lại bị động tác thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-sung-an-no-chua/1515304/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.