*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Meow
[Ca, anh đừng lo lắng, em về rồi, đang tắm đây! Sàn nhà tắm câu lạc bộ nè!]
Hà Hoan đã đến cổng căn cứ, đi qua máy nhận dạng.
Y cúi đầu, mở tin nhắn Hạ Hành.
Là một tấm ảnh, liếc qua đã thấy được đó là mắt cá chân cùng bắp chân Hạ Hành, đường nét căng chặt.
Hạ Hành chân trần đứng trên sàn, ngón chân nghịch ngợm ngẩng lên. Móng chân tròn trịa ửng hồng dưới làn nước nóng.
"Thiếu tá?" Cảnh vệ không nghe Hà Hoan bước tiếp, quay đầu lại.
Hà Hoan nhanh chóng tắt bức ảnh kia, cười nói: "Đi thôi, về ngủ sớm chút."
Thanh âm y khàn khàn.
Y về phòng mình, cởi sơ mi trắng, tay theo bản năng sờ đến vết mỡ dính trên áo. Môi Hạ Hành rất ấm rất mềm.
"Xong đời." Hà Hoan nói.
Mà lúc này, trong phòng tạm giam của cảnh sát hạm đội, Tô Nguyệt đang khóc sưng cả mắt.
"Sao ông ngoại chưa tới? Bọn họ không điều tra xem tôi là ai sao? Sao dám tùy tiện bắt tôi!"
Hơn ba giờ sáng, phòng tạm giam mới mở ra.
Là Tô Chấn đích thân tới đón cháu ngoại của mình.
Ông nhìn đứa nhỏ mình cưng từ nhỏ đến lớn đang ngồi ôm gối trên tấm giường sắt, mặt đen thui, nhanh chóng đưa đứa nhỏ ra ngoài.
Tô Chấn cảm thấy tuy rằng mình không phải người hạm đội liên bang, nhưng dù gì cũng là phó khu trưởng, chẳng lẽ còn không nể mặt như vậy, dám nhốt cả cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-song/384222/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.