Editor: Meow
Hạ Hành liếc qua kính chiếu hậu, vừa hay đối mặt với tầm mắt của Hà Hoan.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác ánh nhìn của đối phương như xuyên thấu luôn đầu mình.
Hà Hoan giật giật môi, dường như nói: Cũng được lắm.
Khán giả trên khán đài sôi trào còn kém nhảy xuống sàn thi đấu, vọt thẳng vào trong hóng chiến cuộc!
"Quá đã rồi! Nhìn là biết trừ pháo thủ, những vị trí khác kể cả phi công đều là một đám rắm thí! Nhưng mà không ngờ! Team như thế lại có thể KO hai ứng cử viên sáng giá nhất cho chiếc cúp lần này!"
"Thật là tài năng như thần nha!"
" Pháo thủ kia là ai? Này là muốn vượt qua cực hạn nhân loại sao?"
Mồ hôi trên trán Hạ Hành từng giọt từng giọt rơi xuống.
Hắn là người, đương nhiên cũng có cực hạn.
Đây chẳng qua là một chiếc phi hạm dùng cho thi đấu, hắn còn có thể gắng sức một mình bao hết tất cả vị trí.
Nếu như là phi hạm quân đội, sợ rằng tinh thần đã sớm quá tải, trực tiếp hôn mê.
Haiz... Đúng là không cẩn thận nhỡ nhận rồi... Dù sao thì để cho mấy tên đại ngốc này kêu mấy tiếng "Baba", cũng xem như hòa vốn đi.
Chợt thanh âm trong trẻo từ sau cùng truyền đến.
"Có cần tôi lên trên* không?"
*上: trên, thượng
Ed: Ý anh Hoan là hỏi có cần anh ấy lên giúp không ấy, nhưng anh Hạ lại vặt nghĩa thành thượng.
Là Hà Hoan.
Như là khối băng mát lạnh rơi vào dòng nước sôi trào.
Hạ Hành bỗng thanh tỉnh hơn không ít.
"Thượng? Hay là thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-song/275711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.