Edit: Huyền Trân
Beta: Khinh Yên
Sau khi dây xích trên hai tay cô được tháo bỏ, Thời Diên khẽ cử động cổ tay gần như tê liệt của mình, những mảnh vỡ của thủy tinh cũng theo đó mà từ cổ tay áo rơi xuống.
Cô vừa sử dụng mảnh vỡ như một chiếc phao cứu mạng bây giờ nó đã không còn tác dụng.
Thời Diên khựng lại, vô thức ngước mắt lên nhìn về phía Bùi Kỵ
Đèn trong phòng được bật sáng, anh đang ngồi xổm giống như đang tìm thứ gì trong mấy tủ đồ nên có lẽ không phát hiện ra động tĩnh của cô.
Thời Diên thở phào nhẹ nhõm, ngay khi cô định nhặt mảnh vỡ lặng lẽ giấu đi, cô lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh.
“Vứt xuống.”
Cô sửng sốt, “Cái gì?”
Bùi Kỵ khó chịu cau mày, kiên nhẫn lặp lại: “Vật trong tay em.”
Thời Diên mím môi, vẫn cố chấp đứng đó không nhúc nhích.
“Em cho rằng em giấu mảnh thủy tinh kia thì em có thể làm gì được hắn, em còn muốn dùng nó để làm vũ khí cứu mạng sao?”
Anh nhướng mày cười lạnh không chút thương tiếc nói: “Ngu ngốc.”
“…”
Thời Diên không muốn cãi với anh về điều này, cô chỉ im lặng ngồi ở mép giường.
Lòng bàn tay cô bị xước cảm giác vẫn còn rất đau.
Lúc này, Bùi Kỵ như đã tìm thấy thứ anh cần, đứng dậy và đi thẳng về phía cô.
“Rầm” tiếng động mạnh vang lên, thứ gì đó bị ném lên giường một cách thô bạo.
Thời Diên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si/2897759/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.