Edit: Huyền Trân
Beta: Khinh Yên
Khi Thời Diên đi ra, xe của Quý Vân Sanh đã đợi ở bên ngoài một lúc. Tài xế mở cửa, Thời Diên hơi khựng lại, không yên tâm mà quay đầu nhìn. Sau khi chắc chắn Bùi Kỵ không đi theo, cô cũng thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng không hiểu vì sao lại bất an.
Trong xe ngập tràn mùi đàn hương thoang thoảng. Ở ghế sau, người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, cổ đeo cà vạt xanh trắng, mặt mày khôi ngô tuấn tú, dù không nói lời nào nhưng cũng làm cho người ta có cảm giác như tắm mình trong gió xuân.
Quý Vân Sanh như hiểu lầm cái nhìn vừa rồi của cô, mở miệng trầm giọng nói: “Em yên tâm đi, anh đã nói với đạo diễn, ông ta sẽ không đuổi theo cản em đâu.”
Khoé miệng Thời Diên hạ xuống, trái tim vừa mới thấp thỏm lo sợ cũng được thả lỏng một chút.
Ngay sau đó, Quý Vân Sanh nghiêng đầu thấy sắc mặt cô có chút tái, quan tâm hỏi: “Sắc mặt của em vẫn không tốt lắm, có muốn nghỉ ngơi thêm vài ngày không?”
Thật ra là do cô mới ăn nhầm ớt cay nên sặc.
Thời Diên thản nhiên lắc đầu, không có ý định nói chuyện vừa xảy ra trong phòng, “Em không sao, chỉ là tối hôm qua ngủ không ngon, hai ngày nay hình như bị cảm lạnh.”
Quý Vân Sanh hơi kinh ngạc, ánh mắt rơi vào thân hình mặc sườn xám mảnh khảnh, yểu điệu của cô rồi vội vàng thu hồi tầm mắt, cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ trong xe cao lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si/2897750/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.