Cánh cửa phòng bệnh khép lại, không khí ảm đạm bao trùm khắp căn phòng. Mi mắt Đình Hạ rủ xuống, mất một lúc lâu, cô mới ngẩng đầu lên nhìn Mạc Tử Quân, chậm rãi cất lời:
“Chuyện em nằm viện, anh đừng nói với Đình Khiêm nhé? Em không muốn Tiểu Vy và thằng bé phải lo lắng.”
Hắn khẽ gật đầu, sau đó ngồi hẳn lên giường, kéo cô vào trong lòng mình. Đình Hạ tựa đầu vào khuôn ngực săn chắc, bên tai có thể nghe rõ tiếng tim đập thình thịch của người đàn ông này.
Đình Hạ mấp máy môi, kể cho hắn nghe những chuyện xảy ra vào ba năm trước. Sau khi ly hôn với hắn, cô đã phải chật vật với cuộc sống thế nào, rồi con của hai người, vì sao lại không còn nữa.
Mỗi câu nói của cô nhưng hàng vạn nhát dao sắc nhọn đâm sâu vào tâm tủy của hắn. Mạc Tử Quân siết chặt lấy hai bàn tay, cơ thể gồng cứng không ngừng run rẩy. Hắn từng nghĩ mình thật tồi tệ, nhưng không, ngay giây phút này, hắn cảm thấy bản thân đến cầm thú còn không bằng!
Ba năm đau thương, Đình Hạ vẫn kiên cường sống tiếp, để rồi gặp lại hắn, tiếp tục bị hắn giày vò, sỉ nhục…
“Hạ, anh xin lỗi! Em hận anh đi, hận anh cả đời này cũng được!”
Mạc Tử Quân không dám cầu xin sự tha thứ, bởi vì hắn không xứng đáng nhận được ân huệ lớn như vậy! Chỉ là khoảng thời gian sau này, hắn mong cô có thể sống tốt, ngày ngày vui vẻ nói cười.
Đình Hạ nấc nhẹ một tiếng, ôm chầm lấy cổ người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si-em/751094/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.