Cộc, cộc…
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Mạc Tử Quân chần chừ một lúc rồi mới gọi người kia vào.
Ngay khi nhìn thấy Lâm Uyển bước về phía mình, hắn đã nhíu chặt mày khó chịu.
“Mạc tổng, phòng nhân sự có giấy tờ cần anh xét duyệt.”
Cô ta vừa nói, vừa liếc sang nhìn Đình Hạ, thấy cô đang ngồi bên cạnh Mạc Tử Quân, nhai cơm ngon lành. Hắn vẫn cầm chiếc muỗng trên tay, đủ để người phụ nữ kia hiểu rằng hắn đang đút cơm cho cô gái nhỏ.
“Cứ để lên bàn làm việc đi.” Giọng Mạc Tử Quân lạnh tanh nói.
“Tôi thật không biết hai người đang ăn cơm. Xin lỗi vì đã làm phiền!” Lâm Uyển kìm nén sự tức giận trong lòng, bên ngoài cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể.
Mạc Tử Quân không thèm nếm xỉa đến lời cô ta nói, mặc kệ Lâm Uyển còn đứng ngây ra đó mà xúc cơm đút cho Đình Hạ.
“Phòng nhân sự thiếu người đến vậy sao?”
Hắn cất lời, trong câu nói mang theo vài phần khinh bỉ. Lâm Uyển cúi thấp mặt, siết chặt nắm đấm sau lưng mình, nghẹn họng không nói được câu nào.
Cô ta nhân lúc gần đến giờ nghỉ trưa, đã thuyết phục đồng nghiệp để mình mang báo cáo lên phòng tổng giám đốc, chủ yếu tìm cách tiếp cận Mạc Tử Quân. Ngờ đâu mục đích không thành, Lâm Uyển còn bị hắn khi dễ trước mặt Đình Hạ.
Đem tệp tài liệu đặt ngay ngắn lên bàn làm việc, Lâm Uyển quay lại đứng trước mặt hắn.
“Xong rồi thì ra ngoài đi.”
“Mạc tổng…” Cô vẫn không chịu từ bỏ ý định.
“Tôi bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si-em/751071/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.