“Chắc… chắc chắn!”
Lâm Uyển căng thẳng nhìn đi chỗ khác, mồ hôi bắt đầu túa ra sau gáy. Cô ta tự trấn an mình, nhất định không được để Mạc Tử Quân nhận ra sự bất thường.
“Mạc tổng, tôi đã xác nhận kỹ với phía bệnh viện rồi. Hơn nữa tôi cũng đích thân đến gặp người kia, tuyệt đối không thể có sai sót được!”
Mạc Tử Quân cười phá lên, nụ cười lạnh sống lưng mang theo mùi vị chết chóc. Rõ ràng hắn đã cho người phụ nữ này một cơ hội thú nhận tất cả, đáng tiếc cô ta lại không biết nắm bắt nó.
“Một người đàn ông? Từ bao giờ Đình Hạ lại biến thành một người đàn ông hả?” Mạc Tử Quân quát lên, đôi mắt lúc này đã hằn lên từng tia máu.
Hàm răng hắn nghiến chặt, những ngón tay không ngừng siết lại, tạo nên một tràng âm thanh răng rắc. Lâm Uyển run run khi nghe thấy tên Đình Hạ, tim đập thình thịch sớm đã không giữ được sự bình tĩnh nữa.
“Đình… Đình Hạ? Sao có thể? Mạc tổng, anh đang nói gì thế?”
Lâm Uyển giả ngây đến cùng, nhất quyết không chịu thừa nhận lỗi sai của mình. Cô ta ủy khuất nhìn về phía hắn, như thể khẳng định trong chuyện này, bản thân không hề biết gì cả.
Mạc Tử Quân bị bộ mặt giả tạo kia làm cho chán ghét, nhất thời chỉ muốn tránh thật xa loại phụ nữ này. Lâm Uyển mon men đến gần hắn, Mạc Tử Quân vội đứng phắt dậy, gắt lên:
“Cô còn dám chối? Vậy năm đó ai là người ở trước cửa phòng chăm sóc đặc biệt nói chuyện cùng Văn Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si-em/751056/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.