Đem hình trái tim cắm vào cây nến cuối cùng giữ vững, Đường Vân vỗ tay một cái, hài lòng xem kỹ kiệt tác của mình.
"Đến, mau tới đây." Cô cao hứng bừng bừng vẫy tay về phía hắn.
Dư Lôi Ân định đi vào trong khu vực dùng cây nến làm thành hình trái tim, lại không cẩn thận đá ngả lăn mấy cây nến.
"Nhìn, anh đánh đổ nến của em." Cô như oán như giận nói giỡn.
"Anh sẽ giúp em sửa lại." Hắn nửa hài hước nửa thật nhẹ nói, đem cây nến ngã xuống đất cắm về tại chỗ, sau đó nhận lấy trong tay cô cái bật lửa."Anh tới đây."
Đường Vân ngồi xếp bằng, nhìn hắn đem từng cây nến một đốt, không khỏi vui vẻ cười. Cô không nghĩ tới hắn thế nhưng chịu theo cô chơi loại trò chơi trẻ con này, còn một bộ dạng thỏa mãn tự tại.
"Thật là xinh đẹp đó?" Cô than nhẹ, hắn lại mỉm cười, kề bên cô ngồi xuống.
"Điều này khiến em nhớ tới lúc nhỏ, hàng năm buổi tối tiết Trung thu, ba mẹ sẽ mang theo em cùng anh trai đến trên bờ cát, đem cây nến làm thành một cái vòng tròn lớn, sau đó người một nhà liền cùng nhau ngồi ở trong vòng tròn đó ăn bánh Trung thu ngắm trăng, em cùng anh trai còn có đèn lồng để chơi, cảm giác thật vui vẻ, thật ấm áp."
Cô đột nhiên sâu kín thở dài một cái."Chỉ là, kể từ ba năm trước đây ba mẹ em cùng anh trai và chị dâu bọn họ di dân đi Canada sau, chỉ có dịp gặp nhau mỗi lần ăn tết, em bao giờ cũng đặc biệt nhớ tới bọn họ."
Hắn khẽ vuốt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-quan-tinh-nong/1941157/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.