Được sự cho phép, trong lúc Trì Trọng Lâu không chú ý, Ân Nhược Nhàn cười cực kì giảo hoạt khi đạt được mục đích.
Hắn ôm Trì Trọng Lâu ngã xuống giường, rút ra hai cây trâm đen nhánh cài trên tóc y, quan sát con mồi đã bị mình thuần phục bằng sự dịu dàng.
Đây là khuôn mặt cực kì bình thường, không có một điểm nổi trội, nhưng khi ánh nến chiếu lên hai gò má đỏ ửng ngược lại toát lên vài phần ngượng ngùng phong tình.
Mái tóc xõa lên gối lụa dài đen như mực, khiến cho người ta không rời được ánh mắt.
Hai tay Trì Trọng Lâu nắm chặt đệm giường, không cần nói cũng biết y đang sợ hãi.
Ân Nhược Nhàn buồn cười, nắm tay y lên, thấp giọng dỗ dành:
“Ta sẽ không làm huynh bị thương.”
Mắt Trì rọng Lâu càng nhắm chặt, tim đập nhanh hơn lúc thường gấp mấy lần. Tuy rằng chưa trải qua tình huống như hiện giờ, nhưng sống ở trong cung cùng xem qua y thư, y đối với chuyện nam nữ này nọ cũng không phải không biết. Nhưng vẫn là cảm thấy bối rối, không thể khắc chế đáy lòng sự sợ hãi mơ hồ.
Phía sau của y thực sự phải tiếp nhận một người nam nhân khác, cái này… thật quá hoang đường. Riêng việc này ngay cả nghĩ y còn chưa nghĩ qua, nhưng nếu người nam nhân ấy lại là Ân Nhược Nhàn…
Ân Nhược Nhàn mang theo mùi rượu hôn vào khóe miệng y, cùng với trước kia giống nhau cục kì dịu dàng nhưng lại thêm mấy phần bá đạo. Đẩy ra khớp hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phu/3262387/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.